Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz (truyenazz.com.vn) sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Phong Lăng đột nhiên bị hôn đến mức người run lên, nhưng đúng giây phút này lại chợt bị người đàn ông phía sau ôm càng chặt thêm.

Bởi nụ hôn ẩm ướt ở cổ mà giọng nói của cô cũng hơi thay đổi: “Lão đại…”

“Còn biết anh là lão đại của em? Anh tưởng em không để cái căn cứ này vào mắt nữa, ngày ngày chỉ chăm chăm vào mấy tên nhóc chưa đủ lông đủ cánh kia thôi chứ.” Giọng nói của người đàn ông quấn quanh cổ cô, lúc nói chuyện môi cũng không hề rời khỏi vùng đa sau gáy, thậm chí đôi môi hơi khô của người đàn ông còn cạ vào cổ cô, khiến cô vừa ngứa ngáy vừa run rẩy.

Phong Lăng không tránh được, lại nghe ra trong giọng điệu có hơi bất mãn của anh, vốn cô muốn đẩy tay của anh ra một chút, nhưng rồi lại từ bỏ, sờ sờ cái tay đang ôm trước bụng mình, từ từ đặt tay mình lên trêи. Anh lập tức nắm ngược lại, dùng ngón cái vuốt ve đốt ngón tay mềm mại của cô, càng hôn mạnh bạo hơn.

Nếu cứ hôn tiếp thì sợ rằng sẽ để lại dấu vết khả nghỉ gì đó, bây giờ mỗi ngày ở trong căn cứ cô đều mặc trang phục chiến đấu, mà trang phục chiến đấu không phải loại cao cổ, cô không thể ngày nào cũng đeo thứ gì đó để che đậy dấu vết trêи cổ được.

Cô vội vàng thúc nhẹ cùi chỏ vào ngực anh, lúc người đàn ông dừng lại, chỉ ôm cô chặt hơn, Phong Lăng tựa vào ngực anh thấp giọng nói: “Chú ý một chút, dù sao ở đây cũng là căn cứ, cho dù trời tối, nhưng gần chỗ này lúc nào cũng có thể có người đi ngang qua. Trong căn cứ nhiều người như vậy, chỗ như thế này cũng không thể tránh được ai, anh… dù sao anh cũng phải kiềm chế một chút…”

“Kiềm chế cái gì?” Người đàn ông ôm chặt lấy Phong Lăng, dán vào tai cô, nói với giọng trầm ấm: “Ông đây tìm đủ mọi cách mới dỗ được em quay về căn cứ, khó khăn lắm em mới trở lại, kết quả lại càng xa cách hơn. Đám nhóc người mới kia vây quanh em trong trại huấn luyện cả ngày, đừng nói là “giải quyết, ngay cả cơ hội hôn một cái, ôm một cái, vuốt ve an ủi nhau cũng không có. Vất vả lắm mới tóm được em, em còn bắt anh kiềm chế sao?”

Người đàn ông vừa nói vừa như không thể giải tỏa được ɖu͙ƈ vọng, lại đồng thời như thể muốn trút giận mà cúi đầu cắn một cái lên vùng da thịt trắng nõn giữa cổ và vai cô. Đương nhiên anh cắn không mạnh, không đau, nhưng vẫn khiến Phong Lăng giật nảy theo bản năng. Nhất thời, Phong Lăng cũng hơi mềm lòng, nhưng thỉnh thoảng cô vẫn nhìn xung quanh, sau đó len lén lấy tay nhéo nhéo tay của người đàn ông:

“Em nghe thấy có tiếng bước chân…”

“Có thì có, người nào dám nhìn lén, ngày mai anh sẽ móc mắt ra.”

Tại sao trước đây cô không phát hiện Lệ Nam Hành lại là người như thế nhỉ…

Phong Lăng vội vàng nói tiếp: “Đừng, dẫu sao hiện tại em cũng là huấn luyện viên là của đội người mới, bất kể thế nào thì đám thanh niên choai choai kia cũng rất cứng đầu, nếu muốn kiểm soát được thì nhất định phải có uy trước mặt bọn họ. Bây giờ, tất cả bọn họ đều cảm thấy em giống một nữ sát thần mặt lạnh, không ai dám làm mất lòng em, như vậy bọn họ còn có thể nghe lời của em, bằng lòng ngoan ngoãn huấn luyện thật tốt. Nếu bây giờ bị bọn họ trông thấy em với anh ở đây… Vậy hình tượng nghiêm khắc em vừa xây dựng lên sẽ bị hủy hết mất.”

Cô vừa nói vừa nhanh chóng xoay người, chủ động giơ tay lên ôm lấy mặt anh, nhón chân lên hôn lên cằm anh. Sau khi nụ hôn ngắn ngủi, Phong Lăng lại sợ bị người nào đó đi ngang qua trông thấy, tranh thủ lùi lại nhưng người đàn ông lại bỗng nhìn sâu vào cô, như thể có thể ghìm cô vào trong lòng mình trong khoảnh khắc.

“Thật sự có tiếng bước chân mà.” Phong Lăng lại nghiêng tai lắng nghe theo bản năng.

Lệ Nam Hành không thèm quan tâm, ôm chặt phần hông cô, nhìn vẻ mặt cẩn thận nghiêm túc của cô, lại nhìn mái tóc ngắn mềm mại dán trêи trán cô. Phong Lăng trước kia luôn cố tình cắt tóc rất ngắn, mặc dù bây giờ tóc cô vẫn ngắn, nhưng cũng được cắt tỉa theo kiểu dáng nữ, nhất là sợi tóc của cô rất mềm, rất mỏng, gió nhẹ nhàng thổi một cái sẽ khiến vài sợi phe phẩy, trông vô cùng dịu dàng. Một cơ thể nõn nà mềm mại đang ở trong lòng anh, hơn nữa lại còn là người phụ nữ đã thừa nhận là bạn gái mình, là đàn ông thì ai có thể chịu được cơ chứ.

Huống hồ anh đã phải nhịn nhiều ngày như vậy.

Người đàn ông không nói dù chỉ một câu dư thừa, trực tiếp cúi đầu xuống hôn lên môi cô. Phong Lăng nghe thấy vài tiếng bước chân tới gần, cuống quít giơ tay lên chặn miệng anh. Lệ Nam Hành khó chịu nhướng mày nhìn cô, cô lại dùng vẻ mặt vừa dè dặt vừa tựa như năn nỉ nhìn anh, nhỏ giọng nói: “Lần sau lại hôn tiếp… Lần sau đi… Nơi này quá gần với chỗ ở của đám người mới kia…”

Lệ Nam Hành khó chịu kéo tay cô xuống, cúi đầu muốn hôn tiếp, lúc này Phong Lăng còn chưa kịp tránh thì cách đó không xa bỗng truyền đến hai giọng nói hơi quen tai: “Ơ? Hình như bên kia có người?”

“Ai thế?”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!