Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz (truyenazz.com.vn) sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Nhà họ Lệ.

Chiếc xe dừng lại, vừa mới vào đến cửa, ông cụ Lệ đã nói với vẻ không vui: “Những người khác lui xuống trước đi, tôi có lời muốn nói với Nam Hành.”

Như thường lệ, sau khi quay về gặp mấy ông cụ, Lệ Nam Hành sẽ không vào nhà mà lái xe đi thẳng để quay về căn cứ XI hoặc đến những nơi khác, nhưng lần này rõ ràng, anh không định đi ngay.

Suy cho cùng, hai người cũng là ông cháu ruột, mục đích của Lệ Nam Hành là gì, ông cụ Lệ có thể nhìn ra, ông biết Lệ Nam Hành có lời muốn nói, anh có chuẩn bị mà đến.

Người giúp việc đã tiễn ba ông cụ khác về, trong phòng khách nhà họ Lệ chỉ còn lại ông cụ Lệ ngồi trêи xe lăn và Lệ Nam Hành vừa vào nhà.

“Nói đi, ông thật sự muốn nghe thử xem cháu sẽ giải thích thế nào, chuyện thề thốt cả đời không cưới người khác kia, cháu nghĩ thế nào vậy?” Ông cụ Lệ vừa nói vừa cố nén kϊƈɦ động muốn đập cây ba-toong gấp ở bên cạnh xe lăn vào mặt anh: “Nhà họ Lệ chúng ta chỉ có một mình cháu là cháu trai, cháu có thể sớm sinh được một đứa con trai lúc chúng ta còn sống không? Chúng ta có thể không ép buộc, cho dù là cháu gái thì đù thế nào cũng phải để mấy người già chúng ta được nhìn thấy chắt chứ. Nhưng bây giờ ngay cả kết hôn, cháu cũng không định làm nữa, làm như vậy không phải là cháu cố ý chọc tức mấy người chúng ta sao?”

Sau khi nghe mấy lời tức giận của ông cụ Lệ, Lệ Nam Hành liền thuận tay ném một tập tài liệu lên bàn với vẻ mặt ung dung hờ hững.

Ông cụ Lệ đảo mắt nhìn tập tài liệu được dán kín kia, rồi liếc nhìn anh với vẻ nghi ngờ. Ông không hỏi nhiều nữa mà cầm tập tài liệu lên rồi mở ra. Sau khi lấy tài liệu từ bên trong ra, ông nhìn thấy mấy tờ báo cáo xét nghiệm DNA.

Có báo cáo so sánh mẫu máu cũ và mới, còn có báo cáo so sánh DNA của tóc.

Sau khi xem xong, ông nhìn thấy cái tên được viết ở phía dưới, ông cụ Lệ lặng thinh trong phút chốc, kinh ngạc một lúc lâu mới ngước mắt lên nhìn anh: “Đây là…”

Lệ Nam Hành: “Những gì được viết trong báo cáo so sánh DNA này chưa đủ rõ ràng sao ạ? Phong Lăng – người bị các ông nhẫn tâm đuổi khỏi căn cứ XI khi xưa, chính là cô Hai mà nhà họ Phong cho rằng đã chết trêи biển năm đó. Cô ấy mạng lớn, không chết, đoán chừng là rơi lên vật gì đó trôi nổi

trêи biển nhưng lại không thể khiến người ta chú ý, cứ thế trôi đến bờ biển và rừng cây gần biển nhất, được bầy sói nuôi trong rừng, sống đến năm năm tuổi mới ra ngoài.”

“Vì hoàn cảnh sinh hoạt từ nhỏ khiến cô ấy chỉ biết lấy sống sót làm mục đích, sau đó vô tình vào được căn cứ XI. Cô ấy không hề có bất kỳ suy nghĩ thừa thãi và ý đồ xấu xa nào, cô ấy chỉ là thích môi trường ở đó, muốn tiếp tục sống thật tốt trong căn cứ XI mà thôi. Cô ấy ở căn cứ nhiều năm như thế, tất cả nỗ lực và thành tích các ông đều nhìn thấy tận mắt, cũng biết rốt cuộc cô ấy sống nghiêm túc như thế nào.”

“Nhưng các ông lại phá hủy mất con đường sống này của cô ấy, giẫm đạp lên tôn nghiêm và mọi thứ của cô ấy, đuổi cô ấy đi, ép cô ấy đến bước đường cùng. Các ông có nhớ không? Chính ngày này ba năm trước, trong nhà thờ tổ của nhà họ Lệ, cháu đứng trước di vật của cô ấy rồi gọt táo giúp cô ấy, các ông lại xé mọi thứ của cô ấy thành những mảnh vụn, rồi đuổi cô ấy ra khỏi căn cứ.”

“Sao có thể…” Ông cụ Lệ nhíu mày lại với vẻ không dám tin: “Sao cô ta có thể là…”

“Mới đầu, cháu cũng không tin chuyện trùng hợp này, nhưng tất cả sự trùng hợp đều liên quan với nhau. Cháu mới đi thu thập mẫu máu trước đây của Phong Lăng, cùng với mẫu máu và tóc mới được thu thập, rồi đưa đi so sánh.” Lệ Nam Hành lạnh lùng nói: “Lúc trước, để có thể tìm được đứa bé này trong kỳ tích, người nhà họ Phong đã để lại ghi chép và chứng minh DNA của mình trong kho máu DNA từ rất lâu rồi. Với đủ loại so sánh, tất cả đều hướng vào một chân tướng duy nhất, Phong Lăng chính là con gái thứ hai của nhà họ Phong – vợ của cháu – cháu dâu của các ông.”

Ông cụ Lệ nắm chặt mấy tờ giấy mỏng trong tay nhưng lại nặng tựa ngàn vàng trong nháy mắt. Ông chợt nhớ lại ngày này ba năm trước, bởi vì mật báo và những từ ngữ miêu tả thêm mắm thêm muối của Phong Minh Châu, chính chúng đã khiến ông tức giận tới mức đến căn cứ XI đuổi người. Nhưng nếu như cô bé đó chính là cô Hai nhà họ Phong thì…

Ông cụ Lệ đột nhiên lạnh lùng hỏi: “Cháu biết cô ta là em gái ruột của Phong Minh Châu từ lâu rồi?”

“Ba năm trước không biết, gần đây mới biết.” Lệ Nam Hành thản nhiên đáp, không hề nói dối nửa câu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!