Lọc Truyện

Giai Nhân Và Luật Sư

CHƯƠNG 22: XIN ANH ĐẤY, BỊ NHÌN THẤY MẤT

Cánh tay đang rảnh rỗi của Lục Trình Thiên mân mê đi xuống, lần mò vào bên trong quần lót, tiến vào khu vực đang thít chặt kia mà không gặp chút trở ngại nào, sự thoải mái dường như khiến anh rên rỉ, cúi đầu tiến tới sát mặt của Đan Diễn Vy, giọng nói căng chặt.

“Em xem, cơ thể của em quả thật là nhạy cảm, tùy tiện khiêu khích mấy cái đã trơn tuột như vậy rồi.”

Sau đó đáp lại lời của anh là một cơ thể đang run rẩy trong lồng ngực, Đan Diễn Vy tựa hồ rất chật vật, nghiêng đầu sang một bên không thèm nhìn anh, Lục Trình Thiên cứ càng tiến sát vào, phả hơi thở nóng bỏng lên rái tai của cô: “Muốn hay không muốn, hửm?”

Một ngón tay, hai ngón tay rồi lại ba ngón tay… Anh thăm dò chỗ đó mà không gặp chút trở ngại nào, cái nơi ấm áp như đại dương đó mút chặt lấy ngón tay của anh, tiếng nước óc ách cùng vị ngọt của chất dịch đang trào ra khiến cho người đàn ông bật cười.

Hai mắt của Đan Diễn Vy đã ngấn lệ, đầu ngón tay tái nhợt của cô đã túm chặt lấy cánh tay của anh: “Lục Trình Thiên, xin anh…”

Lục Trình Thiên cau mày, hoàn toàn giống như một kẻ chiếm đoạt, như không nghe thấy cô nói gì, động tác tay lại càng mạnh hơn, giọng nói trầm trầm lười nhác: “Xin anh? Xin anh cái gì?”

“Xin, xin anh…cho em…” Đan Diễn Vy dốc hết sức mới nói ra được những lời này, vừa xấu hổ vừa bực bội.

Lục Trình Thiên cười thầm, đáp ứng thỉnh cầu của cô, gác một chân cô lên vai, chật vật hạ eo xuống, chậm rãi tiến vào, Đan Diễn Vy vẫn chưa thể thích ứng, liền cau mày: “Chậm, chậm một chút…”

Đan Diễn Vy rõ ràng là muốn người đàn ông này chậm lại một chút, nhưng anh ta giống như không nghe thấy vậy, sau khi hoàn toàn tiến vào thì bắt lấy hai chân cô ra sức nhấp, khiến cho cô vừa mỏi vừa đau, hai tay nắm chặt lấy thân cây, sợ mình sẽ tuột xuống.

“Lục Trình Thiên, anh là đồ khốn kiếp…chậm một chút…”

Sau khi cầu xin cũng vô dụng, Đan Diễn Vy liền bắt đầu khóc, đôi mắt giàn dụa nước mắt: “Thiên, đau quá, chậm, chậm một chút…”

Lục Trình Thiên ngẩng đầu nhìn cô một cái, lại là cái kiểu ánh mắt thâm trầm đó, khiến cho Đan Diễn Vy không hiểu, nhưng động tác của anh đã thả chậm lại không ít, quay sang dùng hàm răng chắc của mình mà gặm hôn lên xương quai xanh của cô.

“Anh Thiên, anh đâu rồi?” Xa xa truyền tới tiếng gọi của Vũ Thư còn kèm theo cả tiếng bước chân càng ngày càng gần.

Đan Diễn Vy bừng tỉnh lại từ trong sắc dục, sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ vừa sợ lại mệt, cả người căng cứng, không ngờ tới người đàn ông lại rên lên một tiếng, vỗ liên tục vào mông của cô: “Thả lỏng một chút, em muốn tôi xuất sớm à?”

“Anh, anh…” Đan Diễn Vy thật sự sợ người đàn ông này rồi, không kiềm được liền cầu xin: “Anh mau rút ra nhanh đi, Vũ Thư sắp đến rồi đấy, Lục Trình Thiên anh có nghe không hả?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!