Lọc Truyện

Gán Thân Trả Nợ Tình Cũ Hung Ác Ngược Đãi Tôi - Bạch Mai Trúc

Chương2.Gán Thân Trả Nợ Cho Tôi

“Cứ coi như, cô gán thân trả nợ cho tôi”

Bạch Mai Trúc nhục nhã, vì có thể tưởng tượng được những ngày tiếp theo sẽ diễn ra như thế nào. Sự oán hận trong gã chắc hẳn đã tăng lên rất nhiều từ lúc nhìn thấy cô.

Chiếc xe dừng lại trước cánh cổng lớn, nhìn từ ngoài vào trong có thể thấy được sự sang trọng của nó. Cao Trí Đức bước xuống xe, quay lưng bước chân đã xa dần mà vẫn chưa thấy cô bước xuống.

Gã quay bước, mở cửa, cúi thấp đầu, chống tay xuống ghế, đưa mắt nhìn “cô đợi tôi bế xuống?” Bạch Mai Trúc im lặng, cả người dường như đã tê cứng, nửa cm cũng không thể nhúc nhích, cô không muốn vào trong, cô không muốn sống chung với gã, không muốn ngày nào cũng nhìn thấy mặt gã.

Cao Trí Đức dậm chân ngầm ra hiệu cho cô, nếu còn chần trừ gã ắt hẳn sẽ ra tay. Bạch Mai Trúc tiến về phía gã, gã rẽ lối, gã bước vào trước, cô theo sau.

Gã vắt chân ngồi xuống sofa đắt tiền, vắt vest ngang thành ghế, ánh mắt sắc lẹm nhìn về phía cô, Bạch Mai Trúc rụt rè, không nói tiếng nào chỉ đứng chôn chân một chỗ, mắt cắm chặt xuống nền gạch trắng in hoa văn sặc sỡ, nhìn qua cũng đoán ra được là đồ đắt tiền.

“Kể từ bây giờ trong nhà này, bất cứ chỗ nào dưới sàn cô cũng có thể ngồi, nằm, cô hiểu ý tôi chứ?”

Gã đang vén màn khởi đầu rồi, Bạch Mai Trúc cảm thấy cũng thật tốt, thà là nằm dưới nền gạch đắt tiền này còn hơn là nằm dưới nền gạch của khu trọ cũ kĩ, tường ẩm mốc, vốn là muốn tìm một nơi tốt hơn, xem ra bây giờ không cần nữa.

Cao Trí Đức đứng dậy, mang theo áo bước lên phòng.

Mùa đông, chỉ mới đây mà trời đã tối rồi. Bạch Mai Trúc để gọn túi của mình vào một góc, tiếng kêu từ bụng phát ra, cả ngày hôm nay, từ sáng sớm đến lúc rời khỏi chỗ làm cô chưa bỏ gì vào bụng. Thẫn người nhìn xung quanh, cô không biết bản thân có được phép đụng vào mọi thứ trong nhà gã hay không? cũng thắc mắc dinh thự này vốn có rất nhiều người làm, tại sao giờ lại không có nấy một bóng người.

Bạch Mai Trúc đánh liều, tiến chân về phía bếp, đến gần chiếc tủ lạnh lớn, phải cảm thán rằng từ khi sinh ra đến tận bây giờ, cô chưa từng nhìn thấy chiếc tủ lạnh nào lớn như thế này, đèn phía trong chiếu vào mặt cô khi cửa dần hé, Bạch Mai Trúc trợn tròn mắt nhìn, bên trong đầy ắp đồ ăn, những sơn hào hải vị mà cô chưa từng thấy.

“Mình có cần xin phép anh ta không?” Bạch Mai Trúc sắc mặt trầm xuống, ngồi xuống một góc cạnh bàn ăn, nghĩ rằng nếu chìm vào giấc ngủ sẽ nhanh qua cơn đói. Co hai chân, tựa đầu vào tường, không nhanh không chậm ngủ một giấc thật ngon.

Cao Trí Đức quả thật cũng đã ngủ quên, gã tỉnh giấc đã quá giờ đêm. Gã tò mò muốn biết hiện giờ cô đang ra sao, gót chân chầm chậm nhìn từ xa đến bóng lưng cô trong góc bếp, gã nhàn nhạt nhếch mép, sau đó thẳng tay tắt hết máy sưởi xung quanh cô.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!