Lọc Truyện
Tần Hữu đã bắt tay làm gian thương với vô số ông chủ lớn, còn Tống Cẩm Đan ở tập đoàn Tống thị đang phải đối mặt với cuộc họp cổ đông sắp tới.

Tài liệu, hồ sơ về công ty đã chất cao đến đầu cô. Cô không ngờ khi trở thành người thừa kế phải làm nhiều việc đến vậy.

"Cô Tống, cuộc họp cổ đông lần tới có thể sẽ rất khó khăn, cũng sẽ có một số người không đồng ý để cô ngồi lên vị trí đó!"

Cô nhìn trợ lý Hoàng đã mang thêm cho Tống Cẩm Đan một xấp tài liệu, toàn bộ là bài giới thiệu của cô.

"Nhưng tôi sẽ cố gắng dựa vào quan hệ, thuyết phục các cổ đông bỏ phiếu cho cô. Việc quan trọng cô cần làm bây giờ là cho họ thấy năng lực của mình!"

Áp lực chồng chất, Tống Cẩm Đan cảm giác bản thân sắp bỏ cuộc. Nhưng giờ chưa phải lúc để cô nản chí. Trợ lí Hoàng vì là nhân viên lâu năm nên có thể nắm bắt được tất cả cổ đông lớn trong công ty. Ông ấy rất nhanh đã thuyết phục được bọn họ, chỉ cần một nửa số đông đồng ý cô có thể rất nhanh ngồi lên vị trí cao nhất của tập đoàn.





Dì Vương là người giúp việc lâu năm trong nhà cô, cũng là người thân thiết với cô nhất ngoài ba. Tống Cẩm Đan luôn coi bà như một thành viên trong gia đình. Mỗi sáng, dì ấy đều đến gõ cửa phòng gọi cô dậy nhưng hôm nay khi bà ấy gõ cửa thì không thấy Tống Cẩm Đan trả lời.

Dì Vương còn nhớ ngày hôm qua trước khi đi ngủ, cô đã dặn đi dặn lại bà là mai phải gọi cô thật sớm khi mọi khi.

Bà ấy vào thì chỉ thấy trên giường còn lại đống chăn chưa được gấp gọn, tiếng lục đục tìm đồ vang lên ở phòng quần áo.

"Tiểu thư hôm nay dậy thật sớm nha!"

"Dì Vương, mau giúp cháu chọn ra mấy bộ vest đi. Chẳng hiểu sao ba cháu ngày trước lại toàn mua cho cháu mấy bộ váy công chúa chất đầy tủ."

Tìm tòi một hồi, may là có sự giúp sức của dì Vương, Tống Cẩm Đan cũng đã tìm ra được một cây vest trắng và vest đen. Cô thử ướm cả hai bộ đồ lên người, phân vân chưa biết chọn màu nào.

"Dì Vương, dì thấy bộ nào hợp!"

"Tiểu thư bộ nào mặc cũng đẹp hết. Theo tôi thấy nên chọn màu trắng!"

Theo lời dì Vương, Tống Cẩm Đan diện lên mình cây vest trắng vừa sang trọng, lại quý phái, rất ra dáng người đứng đầu. Tóc cô cũng không làm quá cầu kỳ, chỉ buộc tóc đuôi ngựa nhưng rất gọn gàng.



Trợ lý Hoàng đúng giờ đã đợi Tống Cẩm Đan trước biệt thự nhà họ Tống, bởi nay cô là nhân vật chính, khi đợi tất cả cổ đông lớn xuất hiện hết cô mới lộ diện. Cô ngồi ở vị trí trung tâm, phát cho mỗi cổ đông một xấp tài liệu về bản thân cô cũng như tiêu chí phát triển của tập đoàn.

Có rất nhiều kẻ thì tấm tắc gật gù trước phát biểu của cô, có kẻ lại cau mày lắc đầu.

Bài diễn thuyết của cô kết thúc, trợ lí Hoàng đứng bên cạnh hô to: "Bây giờ ai đồng ý để cô Tống trở thành người kế nhiệm chủ tịch thì dơ tay tán thành."

Người tán thành Tống Cẩm Đan trở thành người đứng đầu nhiều hơn cô mong đợi, còn lại có ba người từ lúc đầu đến giờ đều cau có trước sự xuất hiện của cô. Giờ Tống Cẩm Đan thừa hưởng toàn bộ cổ phần của ba, cũng là người nắm giữ nhiều nhất trong tập đoàn.

Hiện tại công ty có 8 thành viên trong hội đồng quản trị, tính cả cô là 9. Trong đó đã có năm người bỏ phiếu thuận cho cô, chỉ riêng ba có người bọn họ là không đồng ý.

Một trong số ba người đó lên tiếng phản bác, "Cô ta chỉ là nghệ sĩ piano mà muốn ngồi lên vị trí chủ tịch hội đồng quản trị? Kinh nghiệm thì chưa có, chỉ dựa vào số cổ phần đó mà muốn ngồi lên! Thật nực cười!"

Hai người còn lại cũng lên tiếng, "Tôi không đồng ý!"

Tống Cẩm Đan đứng thẳng dậy, ánh mắt chứa đầy tia nhiệt huyết nhìn về phía các cổ đông của công ty: "Được! Vậy cho tôi thời gian bốn tháng, nếu tôi không đưa được tập đoàn phát triển sẽ tự động rời khỏi vị trí này!"

Một trong số ba người kia nhịn không được mà bật cười châm chọc: "Rất hy vọng nhìn thấy cô trong cuộc họp lần tới. Tôi muốn cho Tống Hải Thành nhìn thấy con gái ông ta từng bước phá hủy tập đoàn mà ông ta nỗ lực xây dựng!"

Ba người bọn họ rời đi cùng nhau, đó đều là những cổ đông dưới trướng ba cô. Vị trí mà bọn họ tham vọng muốn có mà bây giờ Tống Cẩm Đan lại dễ dàng có được khiến bọn họ không cam lòng, liền tục làm khó dễ cô.

Mấy vị cổ đông vừa ủng hộ cô cũng hiểu cảm giác Tống Cẩm Đan lúc này, có người còn đi qua vỗ nhẹ vào vai cô.

"Tôi rất tin tưởng vào Chủ tịch Tống, cũng tin ông đấy đã chọn ra một người kế nhiệm xứng đáng!"

"Cô Tống đừng làm những người hôm nay đã ủng hộ cô phải thất vọng."

Nghe lời động viên trong lòng cô bùng lửa, Tống Cẩm Đan nhất định không để ba thất vọng, cô phải đưa tập đoàn lên một vị thế mới.

Thông tin Kiều nữ nhà họ Tống trở thành Chủ tịch hội đồng quản trị của Tống thị đã được đưa lên tất cả các trang báo, hoàn toàn nhấn chìm hết tin tức xoay mình của Tần gia, trở thành tin tức tìm kiếm hot nhất.

Tần Hữu cũng đọc được vô số bài báo ca ngợi Tống Cẩm Đan, vị trí hắn đã phải nỗ lực như vậy vẫn chưa thể có mà cô đã có thể dễ dàng dành được. Trong lòng hắn bắt đầu nảy sinh lên tia căm ghét với vợ cũ.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!