"Lâm Tiêu này chẳng lẽ điên rồi? Chỉ so âm luật thì hắn thắng nổi ai ... "
"Hắn mà thua, Huyền Nữ điện hạ sẽ không còn đường lui. Hắn làm được không?"
Người của phường Thất Tú còn chưa phản ứng, cả điện đã xôn xao, tiếng xì xào bàn tán vang khắp nơi.
Hừ!
Hứa Đông Phi đã chú ý đến những tiếng xì xào, chỉ nhếch môi cười lạnh, rồi bất ngờ vung tay, từ ống tay áo gã bắn ra một cây sáo dài.
Âm!
Khoảnh khắc tiếng sáo vang lên, một tiếng sáo cực kỳ sắc nhọn như hóa thành những nốt nhạc cuồn cuộn, từ ống trúc dâng trào.
Rầm rầm rầm!
Tiếng sáo sắc lạnh, dùng uy áp thuần túy ép thẳng xuống như núi đè.
Tóc Hứa Đông Phi bay loạn xạ, áo bao phồng lên, uy áp vô biên như thể một vị Vương Hầu giáng phàm.
Hứa Đông Phi vừa ra tay đã phô bày thực lực khủng khiếp. Ai cũng thấy rõ hắn mạnh hơn Lam Hồng Diễm gấp bội.
Đệ tử cung Thiên Hương lập tức im phăng phắc, mặt mày lo lắng. Thế này thì toi rồi.
Nếu chỉ so âm luật, e Lâm Nhất sẽ phải quỳ ngay tại chỗ. Áp lực thế này thì ai chịu nổi?
Vút!
Lâm Nhất khẽ dịch người, lùi ba bước để tạm né mũi nhọn tấn công.
Đến khi lùi đủ ba bước, hắn bỗng xoay người, nhảy vút lên đáp xuống đài Tôn .Thạch Cây đàn Phong Lôi hiện ra, đặt ngang trên đầu gối.
Trong mắt Hứa Đông Phi lóe lên một tia lạnh lẽo. Thánh ấn trong hồn cung của gã bừng sáng, lực tinh thần mênh mông như thủy triều ập vào cây sáo, gã liền dồn thêm lực tinh thần, tăng áp lực công kích.
Không muốn cho Lâm Nhất chut cơ hội phản kháng nao, gã muốn ngay trước mặt Thánh trưởng lão Mộc Tuyết Linh, nghiền nát Lâm Nhất!
"Chút thủ đoạn ấy, còn chưa đủ".
Lâm Nhất khẽ cười với đối phương, nhưng trong đôi mắt đang cười ấy, hàn ý bỗng bùng lên.
Hắn lặng lẽ thúc động Thánh Thể Thương Long. Đàn Phong Lôi kết nối với huyết mạch han, sức mạnh phong lôi dao động, nang như hỗn độn ẩn trong thân đàn bắt đầu rục rịch.
Khoảnh khắc sau, tiếng đàn vang lên.
Bộp!
Trong chớp mắt, phong lôi nổi dậy, trời đất chợt tối sầm, tiếng sáo đang ập tới như núi liền nổ tung.
Hứa Đông Phi ngẩng đầu, chỉ thấy giữa mây đen có bóng rồng lượn lờ, đang khuấy động sức mạnh thiên địa. Gã cả kinh thất sắc, đưa mắt nhìn lại Lâm Nhất, lòng trĩu xuống.
Tên này hóa ra có con bài tẩy chưa lộ!
Hứa Đông Phi lập tức không dám khinh địch nữa. Mái tóc dài tung bay, từng đạo quang mang huyết sắc từ trong thân thể gã bắn ra.
Huyết quang tuôn ra hòa vào tiếng sáo. Dưới biến hóa của âm, những tia huyết quang như hóa thành huyết dịch, không ngừng vặn vẹo.
Một địa ngục màu đỏ như máu thành hình trong chớp mắt.
Lâm Nhất lạnh lùng nhìn, bất động như núi. Sau đó mười ngón bỗng dồn dập gảy đàn.
Keng! Keng! Keng!
Cả vòm trời cao run rẩy. Mỗi lần hắn gảy dây đàn là một tia điện từ trời cao giáng xuống. Đồng thời tiếng sấm vang khắp tám phương, tiếng sấm rền chấn tai, nhưng tiếng đàn của Lâm Nhất còn dữ dội hơn. Sấm vừa rền, tiếng đàn đã nổ tung lớn hơn.
Rồi lượt sấm tiếp theo lại vượt qua tiếng đàn trước đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!