Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz (truyenazz.com.vn) sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

"Lâm Tiêu, Lâm Tiêu?" Mộc Tuyết Linh cau mày gọi.

Nàng ta gọi hai tiếng, Lâm Nhất mới hoàn hồn, nói: "Xin lỗi, vừa rồi thất lễ rồi."

"Ngươi từng gặp Huyền Nữ điện hạ sao?" Mộc Tuyết Linh hỏi.

"Chưa từng."

Lâm Nhất vừa nói, vừa lấy đàn Phong Lôi ra, nói thẳng: "Chúng ta bắt đầu thôi."

Hắn cũng không đợi Mộc Tuyết Linh đồng ý, lập tức đến ngồi trên tảng đá trên

núi.

Sau khi xác nhận là Nguyệt Vi Vi, thì Lâm Nhất không còn lý do để từ chối nữa, cho dù không có đan Thánh Huyền cũng sẽ dốc hết toàn lực.

Không vì điều gì khác, chỉ vì nàng ta là Nguyệt Vi Vi, thế là đủ rồi.

Tiếng đàn nhanh chóng vang lên, Mộc Tuyết Linh còn chưa kịp phản ứng, những nốt nhạc của khúc Nghê Thường Vũ Y đã được gảy ra từ đàn Phong Lôi.

Lâm Nhất gảy đàn rất nghiêm túc, ánh mắt hắn tập trung vào dây đàn, thỉnh thoảng liếc nhìn về phía Nguyệt Vi Vi nơi xa.

Mộc Tuyết Linh tỏ ra khá ngạc nhiên, nàng ta vốn định nhắc nhở Lâm Nhất mấy câu, nhưng tiếng đàn vừa vang lên thì đã không kịp nữa rồi.

Hắn đánh còn hay hơn trước rất nhiều, Mộc Tuyết Linh rất nhanh đã quên mất mọi thứ, giữa trời tuyết bay lả tả, Lâm Nhất mặt quần áo màu trắng, vẻ mặt chuyên chú, tao nhã phiêu dật, mười ngón tay linh hoạt phối hợp với khúc du dương, khiến người ta nhanh chóng chìm đắm trong giai điệu.

Trong lòng Mộc Tuyết Linh thầm nghĩ, không thể không thừa nhận, tên này quả thực trông cũng khá đẹp.

Nguyệt Vi Vi đang chăm chú múa giữa lòng hồ, rất nhanh đã cảm nhận được sự khác thường, ánh nắng trên trời hóa thành từng sợi lụa buông xuống xoay quanh.

Khuc Nghê Thường Vũ Y!

Nguyệt Vi Vi nhanh chóng phản ứng, nàng ta theo bản năng có chút bài xích khúc nhạc này, trước kia dù miễn cưỡng chấp nhận nhưng vẫn không thể đạt được sự ăn ý.

Cho dù khúc nhạc có được gảy hoàn mỹ đến đâu, cũng không thể hòa hợp với nàng ta, thậm chí còn làm rối loạn bước chân của nàng ta.

Tưởng rằng cô cô và sư tỷ đã từ bỏ, không ngờ vẫn thử lại.

Tâm tư Nguyệt Vi Vi nhạy bén, biết rằng cô cô và sư tỷ đều vì nghĩ cho nàng ta, không muốn để họ buồn lòng, nên thử phối hợp với tiếng đàn.

Ban đầu không mấy để tâm, nhưng dần dần, nàng ta phát hiện tiếng đàn bất ngờ hòa hợp.

Ánh nắng khắp trời rơi xuống, hóa thành từng dải lụa bay lượn quanh nàng ta. Nguyệt Vi Vi hòa mình vào đó, chẳng bao lâu đã quên đi sự tồn tại của tiếng đàn, rất nhanh đa chìm đam trong khuc Cửu Thiên Huyền Nữ.

Tâm nàng ta như hòa làm một với tiếng đàn, sự hòa hợp chưa từng có, tựa như đã quen biết từ rất lâu.

Tim Nguyệt Vi Vi khẽ rung động, nàng ta quay đầu nhìn, xuyên qua gió tuyết nhìn thấy bóng dáng mơ hồ nơi mười dặm xa.

"Thành công rồi."

Mộc Tuyết Linh ngẩng đầu nhìn, trong mắt lập tức lộ vẻ vui mừng.

Ánh mắt nàng ta quay trở về, rơi lên người Lâm Nhất, người này thật sự là thiên tài, không chỉ sở hữu tinh tượng chí tôn, mà ngay cả đạo Âm Luật cũng có thành tựu sâu như vậy.

Đợi đến khi khúc nhạc kết thúc, Lâm Nhất hồi tưởng lúc lâu, rồi mới buông mười ngón tay ra khỏi dây đàn.

Hình như, cũng không tệ, Lâm Nhất mỉm cười.

"Đây là đan Thánh Huyền."

Mộc Tuyết Linh đưa cho hắn bình ngọc, nói: "Ngươi xuống trước đi, bổn Thánh sẽ dạy ngươi toàn bộ khúc Nghê Thường Vũ Y sau."

"Đa tạ Thánh trưởng lão."

Lâm Nhất nhận lấy bình ngọc, cũng không do dự, ôm đàn rời đi.

Trong tình cảnh hiện tại, hắn cũng chưa sẵn sàng gặp mặt Nguyệt Vi Vi, chỉ cần biết hiện giờ nàng ta sống tốt là đủ rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!