Chỉ cần Lâm Nhất còn sống đi ra, chắc chắn sẽ một bước lên mây, đạt được lợi ích mà người khác không thể tưởng tượng nổi.
Thời gian trôi qua trong sự chờ đợi nóng lòng của mọi người, mỗi lần Lâm Nhất trụ thêm được một ngày, là quảng trường lại vang lên những tiếng hò reo kinh ngạc.
Thoáng chốc, khi Lâm Nhất đã ở lại đáy Thánh Trì được nửa tháng thì cả Kiếm Tông đều rúng động. Đệ tử của các phong như Xích Tiêu Phong, Kim Tiêu Phong, Thanh Tiêu Phong, Tử Tiêu Phong lần lượt kéo đến xem.
Quá đáng sợ rồi!
Lâm Nhất ở dưới đáy Thánh Trì suốt nửa tháng mà chưa có dấu hiệu xuất hiện, không ít người bắt đầu hoài nghi - lẽ nào hắn đã chết ở trong đó rồi?
Nghĩ thôi cũng thấy rợn người - nhưng chuyện này lại hoàn toàn có khả năng!
Nhưng thấy vẻ mặt bình tĩnh của Mục Xuyên, mọi người cũng phần nào yên lòng. Nếu that sự có chuyen gì xảy ra thì Phong Chủ tuyệt đối không thể bình thản như vậy được.
Bất giác, lại mười ngày nữa trôi qua.
Lâm Nhất đã ở trong Thánh Trì được hai mươi lăm ngày, lần này mọi thứ thật sự hỗn loạn!
Ngay cả Mục Xuyên cũng không thể giữ được bình tĩnh. Tuy nhiên, với tu vi của mình, ông ta có thể cảm nhận rõ Lâm Nhất không hề có nguy hiểm tính mạng.
Không chỉ không nguy hiểm, mà thậm chí sinh khí còn vô cùng hùng hậu, huyết khí bốc lên như mặt trời, rực rỡ và hừng hực như lửa.
Khi thời gian đạt đến mốc hai mươi bảy ngày, cả Kiếm Tông hoàn toàn sôi sùng sục!
Các thiên tài trong Bảng Địa liên tục xuất hiện, ban đầu chỉ lác đác vài người, nhưng sau đó thì gần như toàn bộ top 10 bảng Địa đều tụ hội quanh quảng trường Thánh Trì.
Đến cuối cùng, các Phong Chủ cũng lần lượt xuất hiện, khiến khung cảnh dần trở nên mất kiểm soát.
Âm!
Đến ngày thứ hai mươi chín, một luồng áp lực khủng khiếp bất ngờ xuất hiện. Giữa bầu trời, ánh sáng chói lóa như một mặt trời vàng rực bừng lên phía trên đầu mọi người.
Đó là một vầng thái dương màu vàng kim, ánh sáng lưu chuyển, chứa đựng kiếm ý đáng sợ như đại dương cuộn sóng.
Từ trong mặt trời đó, một ông già mặc áo xám bước ra. Sắc mặt người này nghiêm nghị, không giận mà uy, khí thế khiến người ta sinh lòng kính sợ theo bản năng.
"Bái kiến Tông chủ!"
Khi ông già xuất hiện, hơn vạn đệ tử xung quanh đồng loạt hành lễ, trong mắt đầy vẻ tôn kính và sợ hãi.
Người này chính là Tông chủ Kiếm Tông - Mộc Huyền Không!
Mộc Huyền Không nét mặt nghiêm nghị, thân ảnh lóe lên, lập tức xuất hiện bên cạnh Mục Xuyên, nhíu mày trầm giọng hỏi:
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Mục Xuyên bị Tông chủ nhìn chằm chằm, có chút hoảng hốt, lúng túng nói:
"Chuyện này ... ta thật sự không biết rõ, chỉ có thể xác định tiểu tử đó chưa chết, huyết khí cuồn cuộn như biển, sinh lực bừng bừng như lửa".
Mộc Huyền Không trầm ngâm, lẩm bẩm:
"Sắp một tháng rồi ... tiểu tử này còn định ở đó đến bao giờ?"
Đúng vậy, hắn rốt cuộc sẽ ở đó thêm bao lâu nữa? Trong lòng mọi người đều hiện lên nghi vấn tương tự như Tông chủ.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về khu vực nơi vô số thác nước hội tụ phía dưới, lông mày ai nấy cũng nhíu lại, vẻ mặt kinh ngạc.
Nếu hắn thực sự xuất quan ... thì sẽ đạt tới trình độ nào?
Trong lịch sử Kiếm Tông, dường như chưa từng có tiền lệ nào như thế này, hoàn toàn không thể dự đoán được.
"Tên nhóc này ... chẳng lẽ đã phát hiện bí mật của Tinh Nguyên Thánh Kim?”
Ngay luc mọi người đang im lang, Tong chủ Mộc Huyền Không đột nhiên lên tiếng, khiến sắc mặt của các Phong Chủ trở nên cực kỳ vi diệu.
Sắc mặt Mục Xuyên cũng biến đổi ngay tức khắc, cố gắng nặn ra một nụ cười:
"Chắc là không đâu ... cho dù có phát hiện thì cũng không sao cả ... cậu ta có thể lấy được bao nhiêu chứ? Nói không chừng còn đang chật vật lo giữ mạng trong xoáy Tinh Nguyên, căn bản không có khả năng thật sự thăm dò tận đáy".
Mộc Huyền Không mặt không biểu cảm, nhàn nhạt nói:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!