Nơi này sắp xảy ra một trận chiến kinh thiên động địa, một khi bị cuốn vào thì e rằng hậu quả sẽ vô cùng thảm khốc.
Rất nhiều ánh mắt không tự chủ được mà nhìn về phía Độc Cô Viêm, vừa tò mò vừa e dè trước đôi mắt kiếm Thanh Lôi trong lời đồn của gã.
“Diệp tỷ tỷ, qua bên này với bọn ta đi!"
Nhưng đúng lúc này, một tiếng cười nhẹ nhàng vọng đến từ phía xa, mọi người nhìn theo phía phát ra tiếng cười. Bọn họ chợt nhìn thấy một nhóm người hùng hỗ, khí chất phi thường, phong thái ngút trời, nhiều người trong số họ còn cõng theo một hộp đựng kiếm.
Bọn họ tụ tập lại với nhau giống như những lưỡi kiếm sáng chói đang ngưng tụ thành kiếm thế cuồn cuộn, tràn trề vô biên.
“Kiếm Tông!"
Mọi người thốt lên đầy kinh ngạc, trong mắt ánh lên sự kiêng dè cứng nhắc, đây là tông môn kiếm đạo đứng đầu Hoang Cổ Vực, danh tiếng lẫy lừng, không ai không biết.
Người vừa nói chuyện chính là Mộc Thanh Thanh, có vẻ như nàng ta không biết đến mối thù giữa Thanh Lôi Tông và Phù Vân Kiếm Tông.
Gương mặt xinh đẹp tựa như hoa phù dung nở một nụ cười dịu dàng, vui vẻ chào hỏi Diệp Tử Lăng.
Soat!
Ngay lập tức, vẻ mặt của đám người Thanh Lôi Tông trở nên căng thẳng, mặt ai nấy đều khó coi vô cùng.
"Sư huynh ... "
Từng ánh mắt đều đổ dồn lên người Độc Cô Viêm.
Độc Cô Viêm không nói gì, đôi mắt nhắm nghiền của gã nhìn về phía thanh niên áo trắng đứng bên cạnh Mộc Thanh Thanh, người đứng thứ tư trên bảng Tinh Quân, siêu phàm của Kiếm Tông, Tư Không Trú.
"Bạn ngươi sao?"
Tư Không Trú không nhìn qua mà chỉ hơi nghiêng người về phía Mộc Thanh Thanh, thờ ơ hỏi.
Mộc Thanh Thanh gật đầu, cười nói: "Sư huynh, quan tâm họ một chút nhé."
“Ừ, vậy qua đây đi."
Tư Không Tru vẫn rất thờ ơ, như thể không nhìn thấy Độc Cô Viêm vậy.
Một luồng kiếm thế sắc bén và lạnh lẽo trên người Độc Cô Viêm âm thầm lan ra ngoài, chỉ trong thoáng chốc, các Tinh Quân bị kiếm thế này xâm nhập đều cảm thấy như mình đang bị bóp cổ, tim cũng muốn ngừng đập.
Âm!
Mí mắt của Độc Cô Viêm khẽ run lên, như thể có tiếng sấm vang lên bên tai mọi người, gần như tất cả kiếm thế ngút trời đều bừng cháy vào khoảnh khắc đó.
Tất cả mọi nguoi đều tro nen cang thang, Độc Co Viem muốn giao đau với Tư Không Trú sao?
Hai người, một người được ca ngợi là kiếm pháp vô địch, một người là thiên mệnh siêu phàm của Kiếm Tông, đứng thứ tư trên bảng Tinh Quân, sớm muộn gì cũng phải đánh một trận cho xem.
Kiếm với kiếm, vẫn luôn phải phân cao thấp.
Lâm Nhất ha hốc mồm, có nhiều thứ han vẫn chưa hiểu, rõ ràng Thanh Lôi Tông đang nhằm vào hắn.
Nhưng giờ đây hai người đó lại giống như đang muốn đấu tay đôi trước, cứ thế mà phớt lờ hắn ... Lâm Nhất thầm nghĩ, cảm giác này thật không dễ chịu chút nào.
"Trên đảo Khô Huyền, ta chờ ngươi tới đánh một trận."
Cuối cùng Độc Cô Viêm cũng không mở mắt, không để người ta nhìn thấy đôi mắt kiếm Thanh Lôi trong lời đồn, gả nói câu này với Tư Không Trú rồi dẫn người Thanh Lôi Tông rời đi.
Phù!
Nhóm người Giang Ly Trần thở phào nhẹ nhõm, áp lực Độc Cô Viêm mang đến cho họ thật sự quá lớn, như thể chỉ cần một người là đã có thể đối đầu với cả một tông môn.
“Hì hì, Diệp tỷ tỷ, mau qua đây đi, chúng ta cùng đi nào!"
Mộc Thanh Thanh cười tươi như hoa, tiếp tục mời gọi.
Diệp Tử Lăng buông tay ra khỏi chuôi kiếm, vẻ mặt lạnh lùng vẫn không thay đổi, trầm ngâm nói: "Sớm muộn gì đệ cũng sẽ vào Kiếm Tông."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!