Lọc Truyện

Độc Tình : Sự Tàn Nhẫn Của Lão Đại

Linh Tư Mạn đi về trong thất bại một lần nữa người đàn này quá đỗi là thẳng thắng

Trên chiếc xe di chuyển về Tư Mạn bấm gọi cho Hạo Dương :' Anh đã bắt đầu cách của anh chưa tại sao vẫn im lặng ''

'' Thì chả phải lúc nãy một bàn gia đình ngồi ăn hạnh phúc lắm sao chờ đi … ''

Hạo Dương nói một lèo dài rồi dập máy của Tư Mạn

'' Ngạo mạn , anh nghĩ mình là ai chứ '' Linh Tư Mạn nắm chặt điện thoại thầm nghĩ

'' Nam Ân ''

'' Mẹ '' Nam Ân hôm nay sẽ ngủ lại Nam Gia … khi anh đi qua phòng khách lên phòng Bà Nam đã gọi anh lại

'' Tại sao con luôn lạnh nhạt với Tiểu Mạn '' Bà Nam hỏi một cách nhẹ nhàng

'' Tại con không thích cô ấy '' Nam Ân vẫn bình chân như hồ không chút thay đổi gì trên khuôn mặt

'' Con không thử sao biết không hợp '' Bà Nam lại kiên nhẫn nói

'' Con không thích , không hứng thú cũng không quan tâm , đừng gán ghép nữa … con đã có người thương ''

Bà Nam thở dài trừng mắt nhìn Nam Ân , bà đã có nghe qua ông Nam thuật lại Nam Ân đã có bạn gái … còn dự định đến hôn nhân … nhưng làm sao có thể khi bà chẳng biết cô gái kia là ai , xuất thân ra sao ? Con Linh Tư Mạn , cô gái lý tưởng vừa giỏi vừa đẹp có gì không ổn đâu chứ

'' Mẹ muốn con thử một lần tìm hiểu Tư Mạn ''

'' Xin lỗi yêu cầu này con không làm được '' Nam Ân thẳng thừng từ chối

'' Vậy được , cho mẹ gặp cô gái kia , xem thế nào xuất thân , gia cảnh , nghề nghiệp ''

'' Cô ấy là người còn yêu , cũng là người sống cùng con đến già đến chết … mẹ không cần điều tra hộ '' Nam Ân cáu gắt

'' Nam Ân , con không được nói chuyện với mẹ như thế '' Ông Nam trên lầu đi xuống nói

'' Con nên nhớ con là Thống Đốc không thể nào liên hôn với người không xứng '' Bà Nam nói lớn

. Vậy con hỏi mẹ , ngày xưa ba không có tình cảm với mẹ vẫn bị ông nội bắt liên hôn . Để rồi ba lạnh nhạt với mẹ … mẹ lại không quan tâm con để con lưu lạc 15 năm qua … có đáng hay không ? Mẹ muốn con đi theo vết xe đỗ của ba , cô gái mẹ chọn sẽ nhân tâm giống mẹ sao ? ''

'' Nam Ân , đủ rồi con có nghe không về đi '' Ông Nam vỗ vai Nam Ân , nháy mắt cho anh ra về

'' Ông xem nó nói mẹ nó thế nào , hoá ra ông cũng đã kể nó nghe .. có phải ông còn thương nhớ vợ của bạn ông hay không ? Con đàn đó đã chôn xuống sâu tận đấy đất rồi tĩnh lại đi ''

'' Bà im ngay cho tôi '' Ông Nam tức giận nhìn vào bà Nam

Khiến bà Nam có chút khựng lại

'' Con đi về đi , yêu ai lấy ai là quyền của con cuộc sống của con …. Không cần sự cho phép của ai cả cho dù là cô gái kia có ăn mày , xấu xí … miễn đó là người con yêu không phải chấp nhận số phận như ta đâu '' Ông Nam nói từng câu từng chữ khiên bà Nam xụ mặt

Nam Ân quay đầu đi ra anh không hận mẹ anh , cũng không có quyền hận . Nhưng khi anh nghĩ lại anh chỉ thấy giận bà tại sao mải mê mà lạc mất anh … đến khi gặp lại đã không có chút tình cảm sâu nặng nào mà quên mất từ khi anh sinh ra đã không có tình thương nhiều từ bà …

Bên trong phòng khách

'' Ông ông trước mặt con mà ông tức giận với tôi sao ''

. Bà im đi , chuyện cũ bà lôi lên làm gì … đến cả người khuất bà cũng muốn lôi lên , con trai bà nó đã nói như vậy hà cớ gì cứ ép uổn nó '' Ông Nam vẫn còn tức giận

'' Hay là do ông tức tôi đã lôi người đàn bà nằm sâu tất đất kia lên ? '' Bà Nam vừa khóc vừa nói

'' Bà '' Ông Nam tức giận bỏ đi lên phòng sách …

......................

...Sáng hôm sau...

Một bài đăng lên trang đầu các mặt báo con gái út Linh Gia , cùng gia tộc Nam Gia dùng bữa thân mật …

Kèm một hình ảnh Nam Ân cuối xuống nhặt cái gì đó nhưng nếu nhìn nghiêng hay ngang qua sẽ thấy như anh đang cột dây cao gót cho Linh Tư Mạn …

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!