Lọc Truyện

Độc Sủng Phu Nhân: Giả Yêu Làm Thật!

CHƯƠNG 18: ĐỤNG ĐỘ HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG!

"Tôi…"

Hai người đồng thời cùng mở miệng.

"Anh/Cô nói trước đi!"

Lại lần nữa đồng thanh!

"Ha ha, ưu tiên phụ nữ trước."

Tiêu Vận bày ra bộ dáng quý ông, chăm chú lắng nghe.

"Tôi… muốn đi về trước…"

"A? Vậy được rồi! Cô cứ về nghiên cứu thêm kịch bản, nếu không có vấn đề gì sau khi chuẩn bị hầu kỳ xong tuần tới sẽ khai máy!"

"Được, tôi nhất định sẽ nghiên cứu thêm về nhân vật!"

Trương Nhã Đan đứng dậy, trong mắt tràn đầy ý cười, gật đầu nói.

"Được rồi, cùng đi ra thôi! Tôi tiễn cô!"

Tiêu Vận cầm lấy chiếc áo khoác trên ghế, dẫn bước đi ra phía cửa.

Trương Nhã Đan lại đưa mắt nhìn lên trên lầu, chợt phát hiện người trên lầu đã không còn thấy bóng dáng đâu nữa. Trong lòng không khỏi giật mình một chút. Bọn họ rời đi lúc nào mà cô lại không biết.

Đúng lúc đi ra đến ngoài hiên của quán thì phía sau có tiếng gọi:

"Nhã Đan!"

Trương Nhã Đan lập tức dựng tóc gáy, ngay cả Tiêu Vận cũng nghe thấy tiếng gọi, ngạc nhiên nhìn ánh mắt khác thường của cô, nhỏ giọng hỏi:

"Nhã Đan, người đàn ông ở phía sau đang gọi cô à?"

Trương Nhã Đan nở một nụ cười có chút cứng ngắc, chậm rãi xoay người, ra vẻ kinh ngạc nói:

"Thiên Viễn? Sao anh cũng ở đây à? Thật trùng hợp!"

Dương Hạo theo sau đuổi kịp đến, cười xấu xa giống như đang chờ xem trò hay, làm cho Trưong Nhã Đan càng thêm có chút căng thẳng, bất an. Cô nhanh chóng ra vẻ trấn định nói:

"Thiên Viễn, đến đây giới thiệu một chút. Đây là bạn của em, Tiêu Vận, anh Tiêu, đây là chồng tôi, Giang Thiên Viễn."

Lần đầu tiên vừa nhìn thấy Giang Thiên Viễn, Tiêu Vận liền nhận ra ngay thân phận của anh, đáy mắt chợt có một tia sáng không dễ nhận biết. Giang Thiên Viễn là chủ tịch tập đoàn Mos! Một trong những tập đoàn giải trí đứng đầu Trung Quốc, Mos chuyện đào tạo ra những minh tinh. Trong lòng bỗng có một tiếng nói nhắc nhở, đối thủ này rất mạnh!

Hai người đàn ông lịch sự bắt tay, chào hỏi đôi câu. Sau đó, Giang Thiên Viễn lập tức bắt đầu phát huy vị trí làm chủ, bá đạo nói:

"Nhã Đan để Dương Hạo đưa em về đi! Cậu ta mới từ Pháp về, trước mắt ở lại nhà mình một thời gian. Em không ngại chứ?"

Trương Nhã Đan liền nhanh chóng đáp lời.

"Sao lại ngại chứ? Không sao!"

Tiêu Vận lập tức thức thời nói:

"Giang Tổng! Như vậy tôi xin đi trước! Sau này gặp lại!"

Giang Thiên Viễn thấy người đàn ông rời đi đáy mắt có chút thâm sâu hướng về phía Trương Nhã Đan nhìn thẳng, đột nhiên anh hơi cúi đầu đối diện với gương mặt của cô khiến Trương Nhã Đan bị anh làm cho hoảng loạn.

"Anh... Nhìn tôi làm gì? Tôi và anh ấy... Không phải kiểu như anh nghĩ đâu!"

Giang Thiên Viễn không kiên nể càng dùng tầm mắt càng quét cô, anh muốn xem thật kĩ rốt cuộc Trương Nhã Đan có điểm gì lại có thể thu hút được ông chủ của Tiếu Hoa vậy. Rõ ràng cử chỉ nhất động của hắn ta anh cho cô không được bình thường, cho dù là trọng dụng cũng không thể đến mức như vậy. Sau khi nhìn kĩ anh liền xác định, thật sự rất bình thường từ đầu đến chân của cô cũng chỉ dừng lại ở mức thanh tú nếu điểm đặc biệc nhất xem ra cũng chỉ có làn da này, trắng mịn không khuyết điểm. Hiện tại anh lại nhận biết thêm một điểm khác biệc từ cô chính là Trương Nhã Đan ngoại trừ lúc đóng phim ra thì ngày thường tuyệt nhiên không trang điểm, nhưng thần sắc vẫn rạng ngời khiến người ta cũng sinh lòng hảo cảm.

Dương Hạo dần cảm thấy có mùi thuốc súng tại đây mới lên tiếng phá tan sự căng thẳng, cậu ta vương vai ngáp dài một cái đẩy người của Giang Thiên Viễn.

"Không phải nói còn việc ở công ty sao? Về đi, mình giúp cậu hộ tống chị dâu về nhà."

Vừa dứt lời đã nghe thấy tiếng một đám phụ nữ bàn tán chỉ trỏ.

"Này! Hình như là Dương Hạo thì phải... Anh ấy kìa."

"Phải không vậy? Ôi trời qua đó xin chữ kí thôi!!!"

"Wowwww trời anh ấy đẹp trai thật, mau qua đó đi... "

Mấy người phụ nữ chừng năm sáu người rõ ràng là Fan cuồng của Dương Hạo, Trương Nhã Đan trợn tròn mắt sợ đám người đó đến lát sau báo chí lại tác nghiệp thì cô vô cớ bị gáng chung khung hình với anh ta. Nhưng bọn người đó còn chưa kịp đến gần một đám vệ sĩ liền đi đến xếp thành hàng rào chắn ngang, bung chiếc ô màu đen to đùng vừa đủ che khuất cả ba người họ, phải công nhận tập đoàn giải trí Mos bảo vệ ngôi sao của chính mình quá xuất sắc.

"Chị dâu! Chúng ta về thôi."

Giang Thiên Viễn cũng quay sang nói với cô.

"Em theo cậu ta về đi, lát nữa báo chí hay tin cậu ta đến đây sẽ phiền phức lắm. Tôi đến công ty!"

Trương Nhã Đan nhanh chóng tuân theo, đám vệ sĩ hộ tống cô và Dương Hạo sang một lối đi khác thành công cắt đuôi bọn họ mới ngồi lên xe.

Theo Dương Hạo trở về nhà, trong lòng cô lúc này liền có thêm một khẳng định chính là cậu ta đối với ngôi nhà này càng quen thuộc hơn cả cô, cửa mở khoá bằng vân tay cơ mà cậu ta cũng có, khiến người cũng được xem là chủ nhà như cô cũng bằng thừa.

"Chị dâu! Chị cứ làm chuyện của chị nhé, tôi lên lầu nghỉ một chút hôm nay vừa quay xong quảng cáo cả ngày cũng không được ngủ, hazzzaaa!"

Cậu ta ung dung nói, cũng không biết Trương Nhã Đan trả lời ra sao liền đi một mạch thẳng lên trên lầu. Trương Nhã Đan ngồi sụp xuống ghê sô pha, thở phào nhẹ nhõm! Cô sắp kiệt sức mà chết mất! Một ngày vừa rồi thật đúng là điên đảo! Sao lại thấy mệt mỏi thế không biết?! Một lát nữa cô cũng phải đi nghỉ ngơi, để buổi tối còn có tinh thần mà làm việc! Trong lúc vô tình, ánh mắt cô ngước nhìn lên tầng, đột nhiên nghĩ đến trên lầu chỉ có hai phòng ngủ, Dương Hạo làm thế nào nghỉ ngơi được? Chẳng lẽ ngủ trong phòng làm việc sao? Thình lình, Trương Nhã Đan có cảm giác phòng Dương Hạo muốn vào chính là phòng ngủ của mình! Cô bỗng chốc đứng lên gọi lớn:

"Anh Hạo! Căn phòng kia không thể vào được!"

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!