Lọc Truyện

Đỉnh Phong Thiên Hạ - Lục Lâm Thiên

Sau đó, Lục Lâm Thiên quay lại gian phòng của mình, sắc trời có chút sáng ửng hồng. Lập tức, hắn lấy ra một cái chậu gỗ thật lớn, đổ đầy nước vào bồn, lấy trong bình ngọc ra một viên Tẩy Tủy Đan ném vào trong chậu.  

– Xuy xuy…  

Sau khi khi ném Tẩy Tủy Đan vào, đột nhiên nước trong chậu gỗ lớn đã biến thành màu xanh, mùi thuốc nồng nặc, đồng thời trong chậu nước bắt đầu xuất hiện rất nhiều bọt khí nóng.  

– Tam phẩm đan dược này dùng để ngâm tắm, nếu bán đi, giá tiền hẳn phải rất cao.  

Lục Lâm Thiên trong lòng hơi chút mỉm cười, đan dược này rất có lợi với mình, cũng không thể đem bán. Sau đó, hắn liền lột sạch quần áo ra. Nhìn trên thân mình thấy máu ứ đọng thành một mảng, Lục Lâm Thiên cảm thấy đau lòng cho chính mình. Nam thúc ra tay đúng là không khách khí ah. Nghĩ xong hắn liền nhảy vào trong chậu gỗ.  

Lục Lâm Thiên cũng cảm giác được dòng nước ấm ôn hòa thấm vào chỗ bị ứ máu trên da thịt, đột nhiên có một cảm giác tê dại bò khắp trên da hắn.  

– Thật thoải mái.  

Lục Lâm Thiên nhắm hai mắt lại, hít một hơi sâu, như là tắm suối nước nóng, loại nước này còn có vô số nhiệt khí dễ chịu, tựa như là bò dọc theo lỗ chân lông đi vào trong cơ thể của mình.  

Những hơi nóng này đang làm dịu gân cốt trong cơ thể của mình, giống như là mát xa vậy. Hít sâu một hơi, Lục Lâm Thiên hưởng thụ sự dễ chịu từ Tẩy Thủy Đan, đồng thời biết được tác dụng của đan dược này.  

Cứ như thế, Lục Lâm Thiên từ từ nhắm mắt hưởng thụ, nằm thẳng cẳng ở trong chậu gỗ, không nhúc nhích, để mặc cho hơi nóng chui vào thân thể của mình. Một đêm thật đúng là tra tấn, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, bây giờ hắn có vẻ đang ngủ như có mộng đẹp.  

– Lâm Thiên, có rời giường hay không?  

Sáng sớm, La Lan Thị ở trong phòng nhỏ gọi, sau đó lẩm bẩm nói.  

– Hẳn là đang ngủ, đứa nhỏ này bây giờ có vẻ rất khác so với trước.  

Lúc Lục Lâm Thiên ngủ say, nên không biết, những vết thương trên người hắn bắt đầu nhẹ nhàng biến mất, cả mặt nước cũng là tràn ngập một mảng nhẹ nhàng sáng bóng, thật là huyền ảo.  

Bây giờ nếu mà có người nhìn thấy cảnh này, chắc hẳn là sẽ mất hồn mất vía. Dùng tam phẩm đan dược để tắm giúp cho Lục Lâm Thiên tăng cường cốt cách với lục phủ ngũ tạng. Loại dược phẩm này, chắc hẳn các đại gia tộc cũng khó có thể kiếm được, về phần Lục gia, cũng không có khả năng.  

Thời gian từ từ trôi qua, và trên người Lục Lâm Thiên sau khi hấp thu dược lực, bốc lên từ các lỗ chân lông một mùi tanh ngắt ghê tởm, đồng thời một chậu toàn dung dịch màu xanh đen và cơ thể của Lục Lâm Thiên trông không khác gì hắn đang ngâm mình trong một cái ao phân.  

…  

– Cái gì thúi như vậy…  

Không biết đã ngủ bao lâu, quanh thân Lục Lâm Thiên phát ra một mùi hôi ngút trời, sau đó hắn từ từ mở hai mắt ra, sắc mặt đột nhiên thay đổi lớn.  

– Trời ạ, tại sao có thể như vậy.  

Nhìn một chậu tắm như ao phân, Lục Lâm Thiên lại càng hoảng sợ.  

– Cọt kẹt…  

– Công tử, người đại tiện ở bồn tắm à?  

Cửa phòng đẩy ra, Lục Tiểu Bạch xuất hiện ở trong phòng, nhìn thấy Lục Lâm Thiên với cái bồn tắm, lộ ra vẻ mặt khinh thường, hai tay che cái mũi, nhìn Lục Lâm Thiên với vẻ mặt rất ghê tởm.  

– Nói nhảm, cái gì mà đại tiện? Đây là ta đang bài xuất tạp chất trong người, ngươi có hiểu hay không?  

Lục Lâm Thiên lập tức giải thích, thùng nước này mình ngâm không nổi nữa rồi, hắn nhanh chóng nhảy ra khỏi chậu gỗ nói:  

– Mau mang thùng nước này đi đổ đi, rồi mang cho ta một thùng nước khác, ta muốn tắm rửa.  

– Thúi như vậy, ngươi tự đổ đi.  

Lục Tiểu Bạch nói sau đó chăm chú nhìn lên hạ thân của Lục Lâm Thiên, nhìn qua vài lượt, có chút nghi ngờ nói:  

– Đồ chơi kia của ngươi so với ta lớn hơn một chút.  

– Nhìn cái gì? Đây là tiền vốn, ngươi có hôm mộ cũng không được, nhanh đi đổi nước đi, lát nữa ta cho ngươi thứ tốt.  

Lục Lâm Thiên lấy một chiếc áo quấn quanh hông mình sau đó nói.  

– Thứ tốt, ngươi có cái gì tốt cho ta?  

Lục Tiểu Bạch thì thào nói nhưng vẫn lập tức đem nước đi đổi.  

Lục Lâm Thiên nhanh chóng tắm một lần nữa, đem mùi hôi thối trên người tẩy sạch sẽ.  

– Công tử, ngươi không lạnh à?  

Lục Tiểu Bạch hỏi, bây giờ là mùa đông đó nha, vừa rồi mình gánh nước cũng là nước lạnh.  

– Cái này thì có gì mà lạnh?  

Lục Lâm Thiên nói, từ khi tu luyện Âm Dương Linh Vũ quyết, thân thể mình dường như nóng lạnh bất xâm.  

Tắm sạch một tầng hôi thối trên người xong Lục Lâm Thiên lập tức mặc quần áo vào, cảm nhận được sự thoải mái từ trên cơ thể, hắn cũng biết tạp chất ứ đọng trong người đã bị bài trừ không ít, cả làn da cũng trắng ra không ít, tựa như da trẻ con, co dãn đàn hồi vô cùng tốt, đây hẳn là tác dụng của Tẩy Tủy Đan rồi.  

Lục Lâm Thiên mừng rỡ khép đôi mắt lại, cảm nhận tình huống chân khí trong cơ thể, lúc này, chân khí của mình dường như tăng lên không ít.  

– Công tử, thứ tốt ngươi nói cho ta đâu?  

Lục Tiểu Bạch không khách khí hỏi.  

– Không thể thiếu của ngươi được.  

Lục Lâm Thiên mở hai mắt, trên tay đột nhiên xuất hiện một cái ngọc giản, nói:  

– Đây là Hỏa Lang quyết, sau khi ngươi tu luyện có thể trở thành Vũ giả, sau này đi theo công tử ta sẽ khiến ngươi thay đổi cuộc đời.  

– Ta trở thành Vũ Giả? Công tử, ngươi nói đùa sao?  

Lục Tiểu Bạch trợn cặp mắt trắng dã liếc Lục Lâm Thiên, cái này căn bản không thể tin được. Trở thành Vũ Giả, một người hầu cấp thấp như hắn làm sao có thể?  

– Ai rảnh mà đi cùng ngươi nói giỡn, cầm lấy, nhỏ một giọt máu vào.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tiểu Bạch nghiêm túc nói.  

Nhìn thần sắc Lục Lâm Thiên nghiêm nghị, Lục Tiểu Bạch sửng sốt một chút sau đó lập tức tiếp nhận ngọc giản, cắn đầu ngón trỏ rồi nhỏ một giọt máu tươi lên ngọc giản.  

– Xuy…  

Từ trên ngọc giản ngay lập tức có một luồng sáng chui vào mi tâm Lục Tiểu Bạch, sau đó hóa thành một lượng tin tức khổng lồ nhập vào trong óc hắn.  

– Dùng tâm ghi lại khẩu quyết chậm rãi tu luyện, có thể trở thành Vũ giả hay không thì phải phụ thuộc vào chính bản thân ngươi rồi.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Công tử, Hỏa Lang Quyết này thật sự có thể khiến ta trở thành Vũ giả sao?  

Sau một lát, Lục Tiểu Bạch ngơ ngác đứng trong phòng nói.  

– Cái này phải xem bản thân ngươi.  

Lục Lâm Thiên đáp.  

– Đa tạ công tử.  

Lục Tiểu Bạch lập tức quỳ trên mặt đất, dập đầu với Lục Lâm Thiên.  

– Ngươi làm cái gì vậy? Nhanh đứng lên cho ta, nhìn ngươi chỉ có chút tiền đồ như vậy thôi sao, đầu gối nam nhân là vàng, sao có thể tùy tiện quỳ xuống?  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Công tử, ngươi lấy Hỏa Lang Quyết ở đâu? Ngươi cho ta rồi thì ngươi phải làm sao? Chẳng lẽ ngươi đã trở thành Vũ giả rồi?  

Lục Tiểu Bạch đứng dậy nói với Lục Lâm Thiên.  

– Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì? Tốt nhất là nên nhanh chóng trở thành Vũ giả chính thức đi.  

Lục Lâm Thiên nói, trong lòng ngẫm nghĩ, nếu Lục Tiểu Bạch trở thành Vũ giả thì bên cạnh mình cũng coi như có người có thể sử dụng được.  

– Vâng, công tử.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!