Lọc Truyện

Điệp Vụ Kết Hôn - Kiều Doanh

Người vừa lịch sự đi vào chính là một luật sư nổi tiếng, người này thường xuyên xuất hiện trên các buổi phỏng vấn trên ti vi, ngoài ra còn là một nhân có máu mặt ở Bằng Thành.

Trùng hợp là Kiều Doanh cũng mới xem bài phỏng vấn của người này.

Hình như anh ta họ Lạc thì phải.

Nhưng nhất thời cô không nhớ được tên.

Song có một điều cô chắc chắn là các vụ án của luật sư Lạc đều có giá khởi điểm là trăm triệu, thu nhập năm của anh ta lên đến chín con số.

Đây là tin mà báo chí đã đưa lên.

Sao anh ta lại quen Thương Chính? Đã thế còn có vẻ rất khách sáo với anh nữa?

Luật sư Lạc đi tới cạnh Thương Chính rồi gật đầu nói: “Chào…”

Anh ta định nói là chào cậu ba.

Nhưng trước khi anh ta đến đây đã được Tân Sâm ở cạnh cậu ba nhắc nhở là không được tiết lộ thân phận của anh

Vì thế, anh ta nhanh chóng sửa thành: “Anh Thương, tôi đã nói chuyện với bên công an rồi, vợ chồng anh cùng vợ chồng người bạn kia đều có thể ra

Thương Chính khẽ ừm một tiếng.

Luật sư Lạc làm một tư thế mời, ra hiệu cho Thương Chính đi trước.

Điều này làm mọi người đều ngạc nhiên đến mức há hốc miệng.

Nhất là Trần Á Quân – người vừa chế giễu và bỡn cợt Thương Chính, anh ta nghệt mặt ra rồi không dám tin nhìn Thương Chính.

Một tên ăn bám phá sản không xu dính túi, còn phải mượn tiền của vợ sao lại có các mối quan hệ xã hội lớn thế nhỉ?

Đã thế muốn rời khỏi đây là có thể đi được ngay ư?

Trần Á Quân lại thấy không phục, anh rể của anh ta còn chưa có các mối quan hệ kiểu này thì Thương Chính lấy đâu ra chứ?

Lẽ nào là anh ta nhìn nhầm?

Tống Vi cũng có vẻ ngạc nhiên.

Cô ấy quan sát Thương Chính, tuy anh chỉ mặc đồ và đi giày rẻ tiền, nhưng trên người anh lại có một khí chất rất mạnh mẽ và oai phong.

“Doanh Nhi”.

Tống Vi khẽ đấy tay Kiều Doanh.

“Người mà chồng cậu gọi đến là al mà giỏi thế, mất vài phút thôi mà chúng mình đã được thả rồi”.

Chồng của chị gái Trần Á Quân cũng khá có địa vị ở đây.

Thế nhưng cũng không thể đưa họ ra ngoài được.

Song, người mà Thương Chính gọi tới vừa nói mấy câu thì họ đã được thả rồi.

Kiều Doanh cũng thấy kỳ lạ.

Rõ ràng Thương Chính đã phá sản, không còn một xu dính túi mà.

Sao anh có thể quen một nhân vật lớn ở Bằng Thành như luật sư Lạc chứ?

Lúc này, Thương Chính chợt kéo tay cô rồi bảo: “Mình về nhà thôi!”

Đây không phải lần đầu anh nẳm tay cô, tuy lần này Kiều Doanh không bài xích như trước, song cô vẫn thấy không quen lắm.

Bàn tay của anh rất mạnh mẽ.

Lúc được anh kéo đi, cô chỉ thấy có một luồng sức mạnh bình yên dội vào mình.

Mọi sợ hãi cùng lo lắng khi bị nhốt ở đồn ban nãy đều đã bay hết sạch, trái lại cô lại thấy yên lòng.

Lúc này, Kiều Doanh nghiêng đầu nhìn bàn tay của mình và Thương Chính đang đan vào nhau.

Đây là tay của một người đàn ông rất đẹp trai, nó thon dài và đẹp nhất trong những bàn tay mà cô từng thấy, thậm chí còn như có thể đánh đàn piano.

Vì thế, cô lại nhìn thêm một chút.

Nhưng cô không mải mê với nhan sắc của anh mà nhanh chóng ngoái lại gọi Tống Vi đi cùng.

Khi Tống Vi cất bước thì Trần Á Quân cũng nhanh chóng đl theo như sợ bị bỏ rơi.

“Anh Trần”.

Thương Chính đột nhiên dừng bước rồi lạnh lùng nhìn Trần Á Quân.

“Ban nãy anh nói gì giờ quên rồi à?”

Trần Á Quân đen mặt.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!