Lọc Truyện

Diêm Vương Sống Trong Truyền Thuyết - Trương Hùng (FULL)

Trương Hùng không quan tâm đến cái này, đi đến ngồi xuống bên cạnh Lâm Thanh Hy.

Vốn dĩ vừa có một cuộc cãi vã kịch liệt, nhưng bởi vì sự xuất hiện đột ngột của Trương Hùng đã gây ra một sự yên tĩnh kỳ lạ trong phòng khách.

Lâm Thanh Hy ngồi trên ghế sofa, bưng một tách trà nóng và uống chầm chậm.

Mấy người còn lại, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh. Khoảng một phút sau, bác cả của Lâm Thanh Hy mở miệng trước.

"Có vài người thực sự tự coi mình là chủ của cái nhà này rồi. Không hiểu thân phận của mình, thấy chúng tôi đến nhưng cũng chẳng biết rót trà mời nước?"

"Đúng thế đấy", Vương Vĩ, con trai của bác cả Lâm Thanh Hy, cũng nói: "Cái loại không biết tôn tỉ trật tự, không biết mình, xem ra cũng được giáo dục chẳng tốt lắm".

"Còn đứng ngây ra đó làm gì, không biết đi pha trà đi?", bác hai của Lâm Thanh Hy nói, với một sự khinh miệt đối với Trương Hùng.

"Dựa vào cái gì?", Lâm Thanh Hy từ từ đặt cốc trà xuống, giọng nói không vui: "Trương Hùng là chồng tôi, chủ của cái nhà này, mấy người là khách, có quyền gì mà lên mặt với anh ấy?”

Trương Hùng ngồi trên ghế sofa, như thể anh không nghe. thấy sự châm chọc của đám người thân Lâm Thanh Hy, vẻ mặt bình thản.

Thấy sự dửng dưng của Trương Hùng, đám người thân của Lâm Thanh Hy không vui, đôi mắt của hai người anh họ ánh lên vẻ tức giận.

Anh họ Vương Vĩ hét lên: "Đây là lúc bàn bạc việc nhà, cút!"

Vương Vĩ nói năng không hề kiêng nể ai, hôm nay tâm trạng hắn không tốt. Hản bị em họ tính kế, bị cắt mất rất nhiều thứ trong phần tài sản thừa kế, đang kìm nén lửa giận không có chỗ phát, thì tự nhiên đứa em rể này dẫn xác tới!

"Thằng hèn, không biết tu mấy đời mới bám được vào cái cây to nhà họ Lâm chúng tao!", bác cả của Lâm Thanh Hy cũng đang tức giận, nên đã trút lên đầu Trương Hùng.

Trương Hùng khế cau mày, sau đó trên khóe miệng nhếch lên một nụ cười. Nếu những người này trước mặt anh không phải là họ hàng của Lâm Thanh Hy, anh cam đoan rằng những người này đã chết rồi. Giờ dù nói thế nào thì cũng ảnh hưởng đến Lâm Thanh Hy, chỉ cần liên quan đến cô là anh có thể nhượng bộ.

"Ha, nhà họ Lâm? Giờ các người lại xem mình là người nhà họ Lâm cơ đấy?", Lâm Thanh Hy giễu cười: “Vương Vĩ, Lâm Xuyên, hai người có cái chức bù nhìn ở công ty, không biết hàng ngày làm được gì cho tôi? Coi tiền của công như của mình vậy, tự tiện tham ô mấy chục triệu, hai người có biết đợt này công ty đang tổn thất rất lớn không? Giờ thì cứ mở miệng ra là nói mình là người nhà họ Lâm, sao tôi không thấy hai người làm được việc gì cho nhà họ Lâm thế”.

Lâm Thanh Hy đưa tay ra chỉ hai anh họ của mình, trì triết họ không thôi.

"Câm mồm đi!", bác cả của Lâm Thanh Hy thét lên một câu chói tai, cắt ngang lời nói của Lâm Thanh Hy, hét lên: "Nếu đã nói đến nhà họ Lâm thì tôi sẽ nói cho cô biết, cô đến trước ngôi mộ của mẹ cô mà hỏi, cô có mang dòng máu nhà họ Lâm hay không!"

Những lời của bà bác cả khiến khuôn mặt Lâm Thanh Hy. đột nhiên đông cứng, do đó ngây ra: "Bác nói gì?"

"Haha, tôi đang nói gì à”, bà cô cười lớn: “Vậy cô đi hỏi thằng bố hèn yếu của cô đi, lúc mà mẹ cô đang gian díu thì bố cô làm gì”.

"Chị!" Lâm Kiến Vũ, người từ đầu đến giờ chưa nói câu nào, cuối cùng đã lên tiếng: "Đủ rồi! Vấn đề này không liên quan gì đến con trẻ cải"

"Bố, rốt cuộc là sao vậy?", Lâm Thanh Hy nhìn Lâm Kiến Vũ.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!