Lọc Truyện

Cho dù Huyền Khí Chi Lộ, Thần Dạ không thể lại đi trên con đường đó. Nhưng bằng vào hiện tại hắn đã vượt qua nhập môn Giao Long Thể, nên thực hiện nổi những điều mà người bình thường căn bản vô phương làm được. Nay có kẻ ở trong tình trạng không một tiếng động này mà tập trung kiếm ý vào hắn.

Như vậy, tất nhiên đó là cao thủ một chốn .

Dưới kiếm ý sắc bén, Thần Dạ trái lại nhàn nhạt cười cười. Trong đế đô, hoàng quyền cao cao tại thượng, mỗi nhà đại quyền thế cùng tồn tại. Mặc dù nói, Huyền Khí Chi Đạo mới là chúa tể vĩnh hằng thế gian , nhưng Đại Hoa hoàng triều nếu mà cũng không đủ vũ lực thì có thể nào áp chế được rất nhiều thế lực bên trong hoàng triều.

Phải biết rằng, những thế lực này, cũng không phải mỗi một thế lực nhà đại quyền thế trên công đường triều đình , mà còn là thế lực rất nhiều tông môn không cầm quyền !

Những thế lực tông môn này, mặc dù Đại Hoa hoàng triều hiện nay như mặt trời ban trưa, nếu như không có lý do rất vững chắc, thì đương kim hoàng thất cũng không dám tùy tiện đi trấn áp và tiêu diệt!

Mà mỗi một lần thay đổi thay đổi triều đại hoàng triều , tất cả đều là lấy những thế lực này làm chủ đạo. Có thể nghĩ, bọn họ cường đại đến đâu.

Đế đô Hoàng Thành, tự nhiên ngọa hổ tàng long, cao thủ vô số kể. Nhưng có lẽ câu nói kia, Thần Dạ không có khả năng nhận ra mỗi một vị cao thủ sống tại đế đô. Nhưng bởi vì Thần Dạ có thân phận đặc biệt, nên đối với Thần Dạ, phàm là cao thủ sống ở chỗ này thì hắn cũng sẽ không xa lạ!

Hoàng thất tất nhiên thống lĩnh Đại Hoa hoàng triều, từ sau khi Thánh Chủ Gia qua đời, Thần gia mới là đệ nhất gia tộc không thể tranh luận của hoàng triều này. Thần lão gia tử cường đại, không chỉ thể hiện về mặt lão mang binh cùng bày mưu tính kế, mà càng thể hiện bởi tu vi cường đại của lão.

Hiện tại đạo kiếm ý này tập trung vào mình, Thần Dạ cũng không hề cảm ứng được quá nhiều ý định giết người, nhưng bản thân nó chính là một loại khiêu khích. . . .

Cả Đại Hoa hoàng triều, những kẻ dám khiêu khích Thần gia thì có rất nhiều rất nhiều. Nhưng đều không ngoại lệ, tất cả những ai khiêu khích thì sau lưng họ nhất định là có thêm bóng dáng của một thế lực lớn nào đó. Nếu không, không người nào dám!

Chính mình mới vừa ra đây liền gặp việc này, hiển nhiên đối phương đã qua nhằm đúng chính mình. Tránh né hắn đi, chẳng bằng thử đi xem một chút là ai. . . .

Những năm gần đây, có hoàng thất chủ đạo nên nửa cố tình nửa vô ý, những kẻ đối địch với Thần gia càng ngày càng nhiều. Có kí ức vượt qua hiện tại hơn sáu năm , có những kẻ đối địch này thì Thần gia biết đến rất rõ ràng. Thậm chí những kẻ ẩn náu , đến thời cơ cuối cùng mới ra tay đánh một đòn thì trong lòng Thần Dạ cũng là rõ ràng.

Như vậy xem ra, tựa hồ không cần phải … đi nhìn một cái, xem rốt cuộc là ai đang khiêu khích.

Nhưng mà, điều Thần Dạ biết đến chỉ là những người đó đang đối đầu cùng Thần gia. Hắn cũng không biết, những người bọn họ rốt cuộc thực sự có âm mưu gì. Hiện tại Thần Dạ còn không có vũ lực cường đại để giết sạch sẽ tất cả mọi người .

Bản thân lão gia tử có thể làm được điều này. Đáng tiếc, trong trí nhớ của Thần Dạ , lão gia tử cũng không bảo vệ được Thần gia!

Dọc theo phương hướng kiếm ý truyền đến, Thần Dạ từ từ đi về phía trước. Dần dần, có lẽ là do kiếm ý tồn tại, mà trên phố dài, người đi đường càng ngày càng ít. Tới cuối cùng, ở trong tầm mắt của Thần Dạ chỉ có một người chắp tay đứng yên, đưa lưng về phía hắn mà thôi!

Đây là một người tuổi còn trẻ, áng chừng hai mươi tuổi. Thần Dạ mặc dù không nhìn thấy dung mạo của hắn, lại có thể từ trên người kẻ trước mặt thể hiện ra một điệu bộ dửng dưng.

Phần lạnh nhạt này cùng kiếm ý hỗ trợ lẫn nhau, khiến cho người thanh niên nhân này có một vẻ cường đại cùng tự tin mà người bình thường không có !

Thứ hấp dẫn Thần Dạ nhất lại không phải bản thân người trẻ tuổi, mà là thanh trường kiếm người trẻ tuổi cầm ở trong ta đang bắt chéo ở phía sau kia !

Kiếm cũng như người, bản thân cũng có vẻ cực kỳ lạnh nhạt. Cho dù là kiếm ý không ngừng phát ra, nhưng vẫn không thể che dấu ý tứ hàm chứa sự lạnh nhạt lan tràn. Chỉ cần như thế, Thần Dạ phảng phất có thể nhìn thấy sự phi phàm của trường kiếm bên trong vỏ kiếm có phong cách cổ xưa kia!

– Thần Dạ!

Người trẻ tuổi nhàn nhạt hô một tiếng, rồi chợt chậm rãi xoay người lại. Cùng với việc hắn nhìn chính diện về hướng Thần Dạ, kiếm ý rồi đột nhiên bắt đầu cường đại không có hạn chế. Tất nhiên với thực lực của hắn, vẫn còn vô phương làm được chuyện chỉ dựa vào kiếm ý là có thể phá vỡ hư không. Thế nhưng, kiếm ý tràn ngập như vậy làm cho không gian, tựa hồ mơ hồ hơn một chút.

– Tiêu Một!

Thần Dạ có hơi nhăn mày, không ngờ lại là hắn?

Tiêu Một nổi tiếng khắp cả trong đế đô. Mọi người , bao gồm các cao thủ ở trong mỗi nhà đại quyền thế , cùng với những kẻ còn dấu mặt ở chỗ sâu trong hoàng cung đều không xa lạ gì đối với Tiêu Một!

Bởi vì Tiêu Một, chính là nhân vật ưu tú xếp hạng thứ năm trên Tuấn Ngạn Bảng của đế đô!

Đế đô Tuấn Ngạn Bảng, bao quát trong Hoàng Thành, tất cả nhân vật xuất sắc ở trong thế hệ trẻ tuổi. Từ các vị hoàng tử Công Chúa trong hoàng cung, đến các nhà quyền thế ở đế đô, cùng với những thế lực bình thường, rồi tới những người bình thường !

Chỉ cần trên Huyền Khí Chi Lộ có biểu hiện kiệt xuất, thì đều là có khả năng nhập vào đế đô Tuấn Ngạn Bảng. Mà cách xếp hạng, thì nhìn vào tu vi, thiên phú bẩm sinh, tiềm lực, tuổi của mọi người để xác định!

Đế đô Hoàng Thành quá lớn, người tài trí kiệt xuất trẻ tuổi quá nhiều. Nhưng đế đô Tuấn Ngạn Bảng, tổng cộng mới thu nhận có năm mươi người. Có khả năng tưởng tượng, có thể xuất hiện ở trên bảng này thì chính là nhân vật có đẳng cấp ưu tú ra sao. Mà Tiêu Một, càng thuộc vào mười người đứng đầu, xếp hạng ở vị trí thứ năm!

Là người ưu tú như thế, có muốn không làm cho người khác chú ý đều khó khăn.

Mắt nhìn Thần Dạ rất lâu, Tiêu Một lạnh nhạt cười một tiếng mà bảo:

– Nghe Trường Tôn Phi nói, ngươi đã thay đổi rất nhiều. Lúc đầu ta còn chưa tin, cho là hắn bởi vì ngày hôm đó quá thảm hại nên phải tìm một cái cớ. Hiện nay xem ra, ngươi quả nhiên là đã thay đổi!

Đế đô Tuấn Ngạn Bảng, tuyệt đối có quyền uy tồn tại. Mỗi một người trên bảng tuyệt đối là cũng không phải dựa vào gia thế và bối cảnh.

=======

Cho nên, Tiêu Một đối với chính mình có sự tự tin tuyệt đối. Kiếm ý phát tán ra ngoài tất nhiên là tập trung vào Thần Dạ. Nhưng nếu như Thần Dạ thật sự từ đầu chí cuối là một phế vật, như vậy, dẫu hắn có thể cảm nhận được sự tồn tại của kiếm ý , nhưng cũng là vô phương tuân theo kiếm ý mà đi tới vị trí của Tiêu Một hắn!

Liền từ điểm này, Tiêu Một đã hiểu rõ ràng, Thần Dạ hôm nay đã không còn là Thần Dạ trong lời đồn đại mấy năm nay .

– Chỉ tiếc. . . .

Tiêu Một cười một tiếng, rồi nói tiếp:

– Đáng tiếc, hiện tại ngươi, thực sự không phải là ngươi của bốn năm trước đây .

Một câu nói không đầu không đuôi, Thần Dạ nghe hiểu nên không tự giác nhíu mày lại mấy lượt. Đó không phải bởi vì câu nói này châm chọc người quá đáng. Hắn đã trải qua quá nhiều, nhìn quen quá nhiều cái cảnh lòng người dễ thay đổi nên làm sao bởi vì một câu nói kia mà trong lòng sinh ra tức giận. Cái làm hắn tức giận chính là thái độ của Tiêu Một!

Tiêu gia, ở trong đế đô, cũng không phải rất hiển hách. Tiêu gia lão gia tử cũng không có công lao phò tá từ đầu, nên sau khi thành tựu Đại Hoa hoàng triều thì Tiêu gia lão gia tử cũng chỉ là một vị ngôn quan ( tương tự như gián quan) bình thường trên công đường triều đình. Đối với Thần lão gia tử và trường Tôn lão gia tử mà nói, người của Tiêu gia không đủ là cùng nói chuyện!

Một gia tộc bình thường như vậy, nếu như không phải bởi vì Tiêu Một có thiên phú tu luyện xuất sắc bẩm sinh, thì ở bên trong nơi long xà cùng tồn tại như đế đô , Tiêu gia thật sự không thu hút nổi sự chú ý của quá nhiều người.

Nguyên nhân chính là vì Tiêu gia không có ý nghĩa, dựa theo đạo lý mà nói thì đương kim hoàng đế bệ hạ căn bản sẽ không lợi dụng thanh đao rất cùn Tiêu gia này . . . . Nhưng hôm nay, Tiêu Một đến khiêu khích, Thần Dạ không cho rằng đây là Tiêu gia vì lấy lòng hoàng thất mà làm ra hành động như vậy!

Có lẽ Tiêu gia có ý nghĩ trẻ con như vậy. Dù sao, Thần gia là cao cao tại thượng như thế nào. Thần lão gia tử dẫu sao đi chăng nữa cũng có uy danh hiển hách, ở trong mắt rất nhiều người, thủy chung vẫn là một vị thần.

Nhưng trong lòng Thần Dạ rất rõ ràng, với thiên phú tu luyện bẩm sinh của Tiêu Một , nếu như không chuyện ngoài ý muốn thì cùng với thời gian, hắn nhất định có khả năng nhảy ra khỏi gông cùm xiềng xích hoàng triều này. Chỉ cần hắn tạm thời chăm chỉ trung thành đối với hoàng thất thì cũng sẽ không lọt vào cảnh bị hoàng thất chèn ép. Do đó thật sự không hề cần phải, vào lúc như hiện nay , đến đây đắc tội với Thần gia hắn!

Tình thế còn chưa sáng tỏ, hoàng thất còn chưa có quyết tâm như thế nào đối với Thần gia. Những kẻ phân lượng còn không đủ mà tùy tiện đối địch cùng Thần gia , thì ngay cả Thần gia khiêm tốn hơn rất nhiều, nhưng lại cũng không phải tùy tiện người nào cũng có thể đến làm loạn.

Giống như nhìn ra sự nghi hoặc của Thần Dạ, Tiêu Một nhàn nhạt cười nói:

– Thần Dạ, hôm nay tới tìm ngươi, chỉ là hành động của cá nhân ta. Người ta muốn tìm, là Thần Hiên mà không phải ngươi. Hiện tại ngươi, còn chưa có tư cách khiến cho bản thân ta tới gặp?

Sau khi nghe được câu nói của Tiêu Một hàm chứa ý châm chọc, Thần Dạ rốt cục đã hiểu. Hắn chợt cười cười, nụ cười cũng giống hệt như người trước mặt vậy, Trong tiếng cười xen lẫn ý giễu cợt.

Trên Đế đô Tuấn Ngạn Bảng, Tiêu Một đứng thứ năm, mà chính đại ca Thần Hiên của mình xếp hạng thứ tư!

Từ khi bắt đầu có bảng này, sau khi thứ tự của đại ca và Tiêu Một song song tiến vào vị trí năm bậc hàng đầu của Tuấn Ngạn Bảng thì xếp hạng của đại ca liền một mực ở trên Tiêu Một. Điều này làm cho kẻ đứng sau tâm cao khí ngạo cảm thấy trong lòng chưa bao giờ phục.

Vì vậy, minh tranh ám đấu giữa hai người không phải số ít.

Mấy năm qua, đại ca vì chính mình mà đi tới quân đội rèn luyện, nên cùng Tiêu Một không có bất cứ hình thức so đấu gì. Hiện tại đại ca đã trở về, Tiêu Một lập tức tới tìm. Với tâm trạng không phục của hắn đối với đại ca , tựa hồ đó là việc hợp tình hợp lý!

Chỉ có điều là. . . .

– Thần Dạ, ngươi cười cái gì?

Tiêu Một mày kiếm vừa mới hơi nhíu lại, chợt quát lạnh!

– Ta đang cười ngươi. Trải qua thời gian mấy năm, hiện tại Tiêu Một tất nhiên vẫn còn sắc bén như ngày xưa, cũng giống như thanh kiếm trong tay ngươi, nhưng đã trở thành công cụ để cho người khác lợi dụng, thật sự là thật đáng buồn!

Thần Dạ cười nhạt một tiếng, rồi nhẹ nhàng nói nhỏ.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!