Lọc Truyện

Đệ Nhất Hào Môn

Gần hai giờ khuya Lục Trạch Thần cuối cùng cũng về. Phong Ninh Kiều cố bình tĩnh vội chạy xuống lầu tìm anh.

Cô nhìn anh một hồi rồi cười nhạt "anh về rồi à".Lục Trạch Thần nghe giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau "à..ừ có chút việc nên về trễ chút..em vẫn chưa ngủ sao" nghe có chút chột dạ nhưng cố tỏ ra bình tĩnh nhất có thể.

Cả đêm hôm đó, cả hai người dường như không thể ngủ cứ nhấp nháy một cảm giác khó chịu gì đó trong lòng, không ai nói với ai câu nào.

Buổi sáng hôm sau, Lục Trạch Thần chạy vội xuống lầu "Phu nhân đâu rồi ?" Ngô quản gia cẩn thận trả lời "sáng sớm phu nhân đã đến công ty rồi ạ". Trong mắt phút chóc nổi lên một tia nghi hoặc hỏi tiếp "hôm qua có chuyện gì sao ?" Ngô quản gia không hiểu rõ nhưng liền nhớ ra nói tiếp "à..hôm qua có người gửi cho phu nhân một phong bì..hình như là ảnh hoặc giấy bên trong, lúc sáng sắc mặt phu nhân không được tốt lắm..." vừa dứt câu, Lục Trạch Thần quay lại lên lầu.

Cửa phòng mở mạnh ra, anh lục tung các ngăn kéo tủ bàn ra một phong bì đen lòi ra từ trong sấp giấy tờ làm việc.

Mở ra xem anh không tin nổi người phụ nữ Tố Mị Sương đó lại to gan đến mức như thế, anh siết chặt đống ảnh trên tay rồi ra lệnh cho Ngô quản gia đốt hết và nhanh chóng chuẩn bị xe.

Cảm giác lo sợ đến mức run người, anh chưa bao giờ có cảm giác lo sợ đến mức này. Sợ cô sẽ hiểu lầm? Sợ cô sẽ rời đi ? Sợ mất cô...? Trong đầu Lục Trạch Thần rối rấm vô cùng, lao xe như bay đến chỗ cô, tập đoàn Phong thị.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!