Lọc Truyện

Dạo Bước Phồn Hoa - Cố Lang Hoa - Lục Anh

Chương 269:

 

“Không có gì phải buồn cả,” Từ Cẩn Du nhàn nhạt nói, “Các ngươi cũng không cần ngạc nhiên, Thái hậu thích ai không phải là chuyện các ngươi có thể nghị luận.” Trong lòng nàng không ghét Cố Lang Hoa, nàng luôn cảm thấy Cố Lang Hoa và nàng rất giống nhau, thấy Cố Lang Hoa giống như thấy tỷ muội của mình, nàng chỉ là… không thích người khác cướp đồ của nàng, vốn là thuộc về nàng nếu như bị người khác cướp đi, nàng sẽ rất khó chịu.

 

Giống như khi Khải Chi còn bé.

 

Bây giờ Thái hậu yêu mến Cố Lang Hoa, khiến cho nàng nhớ tới dáng vẻ mẫu thân đối với Khải Chi.

 

“Tiểu thư,” Hà ma ma nói, “Đã sớm nói để cho người đừng tốt với Cố đại tiểu thư như vậy, người nói cho Cố đại tiểu thư cung quy, nhắc nhở nàng ta ở trong cung hết thảy phải cẩn thận, người làm nhiều chuyện cho nàng ta như vậy, nàng ta cho người cái gì chứ?”

 

“Hôm nay Thái hậu muốn đi gặp Hoàng thượng, nhất định là có chuyện lớn sắp xảy ra. Nhưng nàng ta không nhắc một câu nào với người, căn bản cũng không coi người ra gì.”

 

Hà ma ma thở dài, “Sau này người đừng ngốc ngếch như vậy nữa, phải có đề phòng Cố đại tiểu thư, người phải nhớ kỹ, bên cạnh Thái hậu chỉ có thể có một người được thích, được tín nhiệm, người kia chỉ có thể là người.”

 

Từ Cẩn Du lần nữa nhấc kim lên, tiếp tục thêu.

 

 

Thái hậu nhìn Lang Hoa “Ngươi đã nghĩ xong rồi?”

 

Lang Hoa gật đầu nói: “Nghĩ xong rồi ạ.”

 

Thái hậu thay xong quần áo ngồi ở giường lớn cạnh cửa sổ, nâng chén trà lên uống, “Ai gia cũng không thể bảo đảm Hoàng thượng sẽ tin tưởng lời ngươi nói, lỡ Hoàng thượng chẳng ngó ngàng gì tới, Ai gia cũng không che chở được cho ngươi.”

 

Lang Hoa rũ mắt xuống, “Thái hậu nương nương yên tâm, nếu dân nữ đã đi con đường này, bất kể có thành công hay không, cũng không đổ lỗi cho người.” Đấu với Hoàng thượng, và đấu với người Tây Hạ, bước nào đi sai cũng đều tan xương nát thịt, nhưng bây giờ tất cả đã chuẩn bị xong xuôi rồi, nàng làm sao có thể lùi bước khi vừa lâm trận được.

 

Thái hậu gật gật đầu, trong mắt lộ ra vẻ khen ngợi. Bà ta luôn cho rằng, bà ta là nữ tử to gan nhất, nào biết sẽ còn có một Cố Lang Hoa khiến cho bà ta phải nhìn với con mắt khác.

 

Thái hậu đưa tay ra, Lang Hoa tiến lên đỡ lấy.

 

“Vậy thì đi thôi, cho dù là đầm rồng hang hổ, chúng ta đều phải xông vào một lần.”

 

 

Điện Vĩnh Đức.

 

Hoàng đế cầm cành cây cẩn thận cắm vào, thuyền lớn trước mắt dần dần có hình dáng.

 

Nội thị bên cạnh ngừng thở, sợ mình thở mạnh sẽ quấy rầy Hoàng đế, cho đến khi Hoàng đế cắm xong cành cây, cười nhìn qua, “Nhìn xem thế nào? So với cái của Bùi khanh như thế nào?”

 

“Thuyền của Bùi đại nhân tốt thì tốt, nhưng thiếu chút khí phách, không giống thuyền lớn Hoàng thượng làm, nhìn một cái liền uy phong lẫm liệt, bên trên mang theo khí thế của thiên tử.” Nội thị cười, mặt đầy vẻ xu nịnh.

 

Hoàng đế đá một cước, “Cẩu nô tài ngươi biết cái gì chứ.” Trên mặt lại vẫn lộ ra nụ cười.

 

“Hoàng thượng,” Tiểu Hoàng Môn đi vào bẩm báo, “Thái hậu nương nương tới.”

 

Hoàng đế không khỏi ngẩn ra.

 

Đã mười mấy năm nay mẫu hậu không đặt chân tới nơi này, hôm nay đột nhiên đến nhất định là có nguyên nhân gì.

 

Hoàng đế đứng lên đi ra ngoài nghênh đón.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!