Lọc Truyện

Dạo Bước Phồn Hoa - Cố Lang Hoa - Lục Anh

Chương 260:

 

Thái tử chỉnh chỉnh tay áo, “Để xem còn ai dám đối nghịch với Bổn cung.”

 

“Thái tử,” Thuộc hạ tới bẩm báo, “Bên phía Tây Hạ truyền tới tin tức, nói… ở Hạ Châu xảy ra ôn dịch, triều đình đã vận chuyển dược liệu thái y và lang trung đến Tây Hạ bình ổn ôn dịch.”

 

Thái tử kinh ngạc, ôn dịch làm sao lại tới nhanh như vậy.

 

 

Tây Hạ, phủ Tây Bình.

 

Vua Đại Hạ đang dương dương đắc ý nhìn quốc thư trong tay.

 

Đại Tề lại đưa vàng bạc, kinh phật, sách thuốc, dược liệu đến cầu hoà như vậy.

 

Thật nực cười.

 

Nếu như đây là Bình Chiêu Hoàng đế Lý Thường Triết có thể sẽ cảm ân rơi nước mắt đáp ứng, nhưng hắn là Lý Thường Hiển kiêu dũng thiện chiến, hoàn toàn khác với đường huynh của hắn.

 

Đợi đến khi đồ đưa đến Tây Hạ, cái tên Thái tử ngu xuẩn đó mang quân đội Đại Tề vào Tây Kinh, hắn sẽ giết Bình Chiêu Hoàng hậu – Đông Bình Trưởng Công chúa của Đại Tề, tiến quân thần tốc cướp lấy Ngân Châu và Hạ Châu.

 

Lý Thường Hiển nhìn về phía võ tướng bên cạnh, “Dựa theo thứ viết trên quốc thư, Đại Tề muốn điều quân đội đi Ngân Châu, chúng ta phải một lần tất trúng.”

 

Võ tướng chỉ bản đồ, “Chỉ cần Hoài Nam Vương mang binh rời đi, quân đội nào có thể chịu được, hơn nữa… nghe nói chuyện nghị hòa, quân đội Đại Tề đã buông lỏng xuống.”

 

“Mấy ngày nay, Hoài Nam Vương mua được không ít mỹ nhân từ Hồi Cốt, vốn là muốn cống nạp cho Thái tử, ai biết lại để cho tướng lãnh biên cương vung tay tranh đoạt tình nhân.”

 

Lý Thường Hiển tỉnh táo lại, “Còn có loại chuyện này sao? Không phải nói Hoài Nam Vương là người của Thái hậu Đại Tề à, sao hắn lại đi cống nạp cho Thái tử…”

 

“Không phải hắn,” Võ tướng nói, “Là mấy con em thế gia trong kinh.” Nói rồi nhìn về phía sứ thần mới từ Đại Tề trở về.

 

Sứ thần lập tức nói: “Lai lịch của vị tiểu gia kia không nhỏ, là con của trọng thần bên cạnh Hoàng đế Đại Tề, rất được Hoàng đế Đại Tề yêu thích, mang theo năm trăm binh mã đi tới Tây Bắc, Hoài Nam Vương cũng chỉ có thể coi hắn là thượng khách, mặc hắn muốn làm gì thì làm.”

 

“Hắn xin Hoài Nam Vương cho trú đóng ở Diêm Châu, lại chê biên cương quá mức cằn cỗi, nên gióng trống khua chiêng để cho người mua nhà, riêng đầu bếp đã mang theo bảy tám người, nha hoàn bà tử đầy chật cả hậu viện, mỗi ngày đều ở trong nhà mở tiệc mời khách. Ỷ vào thủ hạ của mình có binh mã, liền không để ý tới Hoài Nam Vương, không tới bảy tám ngày, Hoài Nam Vương cũng đã dâng sớ lên tấu hắn.”

 

Lý Thường Hiển ha ha cười to, “Thật đúng là trời giúp Đại Hạ,” Nói rồi ánh mắt sáng lấp lánh, “Trẫm phải dùng máu của bọn họ tế chiến kỳ của chúng ta.”

 

“Bệ hạ,” Quan viên vào đại điện bẩm báo, “Đại Tề chỉ đưa đến một phần thảo dược, còn dư lại đều đưa về Hạ Châu rồi.”

 

Lý Thường Hiển lập tức nhíu mày, bọn họ còn cần những thảo dược này để đi đối phó ôn dịch trong quân đội, “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

 

Quan viên nói: “Hạ Châu… Hạ Châu… đang bị ôn dịch, y quan và lang trung của Đại Tề đều đi xử lý ôn dịch rồi.”

 

Bọn họ vốn muốn lấy Hạ Châu, Ngân Châu.

 

Dọc theo Ngân Châu tiến về phía Tuy Đức, nghênh chiến quân đội Tuy Đức, chỉ cần công phá được quân đội Tuy Đức coi như có thể cùng với quân đội Kim quốc ở nơi đó, cùng nhau trực thủ Nghi Châu.

 

“Ôn dịch này ào ào ập tới, nghe nói đã niêm phong thành rồi.”

 

Đại Tề chỉ có lúc muốn đối phó với ôn dịch nghiêm trọng, mới niêm phong thành.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!