Lọc Truyện

Dạo Bước Phồn Hoa - Cố Lang Hoa - Lục Anh

Chương 252:

 

Hàn chương cho người chuyển hết đồ trong phòng đi, nàng giống như lại trở về thời điểm chưa xuất giá.

 

“Phu nhân,” Nha hoàn thấp giọng nói, “Người uống chút canh ngân nhĩ cho thanh họng đi, qua lúc nữa trong nhà khả năng sẽ lo việc, đến lúc đó bận rộn, thân thể của người không chống đỡ được thì phải làm sao.”

 

“Lo việc?” Vân Nương nhíu mày, “Lo việc gì?”

 

Nha hoàn thấp giọng nói: “Tiền viện đều đang nói, Quốc công gia chỉ được một hai ngày nữa thôi.”

 

Vân Nương trợn to hai mắt, ly trà trong tay cũng rơi lên giường mềm.

 

Nha hoàn lật đật đi lau nước bám trên người Vân Nương, “Phu nhân, nô tỳ sẽ đi lấy y phục cho người thay.”

 

“Chờ một chút,” Vân Nương nhìn sang, “Ngươi nói rõ ràng xem, cái gì gọi là chỉ được một hai ngày nữa? Lần trước không phải Hồ lang trung đó đã nói, Quốc công gia một hai tháng này không có gì đáng ngại, nếu như có thể chịu đựng qua mùa xuân sang năm, bệnh sẽ tốt lên sao.”

 

“Đó đều là lời trấn an bệnh nhân thôi,” Nha hoàn nói, “Trong lòng Quốc công gia đã hiểu rõ, sớm không chịu uống thuốc rồi.”

 

Nước mắt Vân Nương tuôn ra, “Vậy… vậy phải làm sao mới tốt?”

 

“Đại phu nhân đã chuẩn bị xong áo quan rồi, nghe nói sau khi Quốc công gia không còn nữa, Tướng quân sẽ đưa quan tài về nguyên quán.”

 

Nha hoàn tự mình nói, “Có lẽ đây là cơ hội của phu nhân, đợi đến khi Tướng quân an táng Quốc công gia trở lại kinh thành, có lẽ sẽ hết tức giận, phu nhân phải nghĩ xem nên làm thế nào để Tướng quân vui vẻ.”

 

Đây chính là chuyện ca ca kêu nàng làm.

 

Trăm phương ngàn kế làm cho Hàn chương vui vẻ.

 

Nàng không muốn đi, nhưng nàng cũng không muốn bị người lạnh nhạt, bị phụ mẫu ghét bỏ, nàng nên làm thế nào chứ? Bây giờ Quốc công gia đã sắp chết rồi….

 

Chỉ cần nghĩ tới cái này, Vân Nương liền đau buồn, nếu như nàng gả cho Quốc công gia thì tốt biết bao, cho dù là tuổi còn trẻ đã là quả phụ, cũng sẽ luôn vui vẻ sống.

 

Đời người thật là quá dài, nàng chịu dày vò khổ sở trong đó.

 

Tất cả mọi người bên cạnh đều sống tốt hơn nàng, mà nàng đã là người bị vứt bỏ, chuyện cho tới bây giờ nàng còn sợ cái gì? Ghê gớm lắm thì là chết mà thôi.

 

Nàng bây giờ là sống không bằng chết.

 

“Ta muốn đi gặp Quốc công gia một chút,” Vân Nương bỗng nhiên nhìn về phía nha hoàn, “Ngươi đi nghĩ cách nói với Quốc công gia một tiếng, ta muốn nói chuyện với Quốc công gia.”

 

Có lẽ Quốc công gia sẽ nói cho nàng biết nên làm thế nào mới tốt.

 

Nha hoàn mặt đầy vẻ kinh ngạc, “Người… người đây là…”

 

“Đi mau,” Vân Nương cau mày thúc giục, “Ngươi phải tránh Đại phu nhân, trực tiếp nói với Quốc công gia, ông ấy… nhất định sẽ muốn gặp ta.”

 

Quốc công gia từng khen ngợi nàng xinh đẹp lại hiểu chuyện, nàng có thể từ trong ánh mắt của Quốc công gia thấy được sự khen ngợi, đây là thứ Hàn chương cho tới bây giờ cũng chưa từng có.

 

Nha hoàn đi ra ngoài hồi lâu mới trở về bẩm báo, “Nô tỳ chờ mãi mới tránh được Đại phu nhân vào phòng, Quốc công gia nghe nói phu nhân muốn gặp ngài ấy, liền đáp ứng, kêu phu nhân sau bữa tối qua đó.”

 

Vân Nương trong lòng mừng rỡ.

 

Nàng biết Quốc công gia nhất định sẽ đối xử với nàng như vậy.

 

…Vân Nương vén rèm lên đi vào phòng, vừa nhìn liền thấy Vinh Quốc công trên giường.

 

Ma ma quản sự đang đút nước cho Vinh Quốc công thấy Vân Nương tới, lập tức đặt chén ở trên bàn thấp bên cạnh, cúi thấp đầu lui xuống.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!