Lọc Truyện

Dạo Bước Phồn Hoa - Cố Lang Hoa - Lục Anh

Chương 251:

 

Nếu như Cố Thế Hoành có thể trở lại, sẽ có thể che chở cho Lang Hoa, toàn bộ Cố gia cũng sẽ không như thế nữa.

 

“Đại tiểu thư.” Tiếng của Hồ Trọng Cốt truyền tới.

 

A Mạt vội vàng tiến lên mở rèm để Hồ Trọng Cốt đi vào phòng.

 

Thấy Bùi Khởi Đường, Hồ Trọng Cốt không khỏi đỏ mặt lên, “Bùi Tứ công tử cũng ở đây à.”

 

Từ sau lần trước uống rượu say, đây là lần đầu tiên Hồ Trọng Cốt gặp Bùi Tứ.

 

Lang Hoa còn không biết đêm đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì, cái này hai người cũng đều không hề đề cập tới.

 

Hồ Trọng Cốt nói tiếp: “Vinh Quốc công sợ là không được rồi, ta e chỉ trong hai ngày này.”

 

Lang Hoa không khỏi kinh ngạc, “Sao lại nhanh như vậy.”

 

Dựa theo Hồ tiên sinh và nàng suy tính, Vinh Quốc công ít nhất cũng có thể chịu đựng một hai tháng nữa.

 

Hồ Trọng Cốt lắc đầu một cái, “Nghe Vinh Quốc công phu nhân nói, Vinh Quốc công mấy ngày nay không uống thuốc, có lẽ là đã nhìn thấu rồi.”

 

Bây giờ đến bước này lang trung cũng không giúp được gì.

 

Lang Hoa phân phó A Mạt, “Đi nói với tổ mẫu một tiếng, chuẩn bị áo trắng cho ta, đến khi phủ Vinh Quốc công truyền tin tức ra, ta sẽ qua đó.”

 

Bây giờ chỉ hy vọng Vinh Quốc công đi bình thản chút.

 

“Ta và nàng cùng qua đó,” Bùi Khởi Đường đứng lên, “Ta và Vinh Quốc công từng có ước định, trước lúc ông ấy lâm chung nhất định sẽ nói với ông ấy mấy lời.”

 

 

Phủ Vinh Quốc công.

 

Vinh Quốc công cười nhìn mình trong gương, sau đó quay đầu nhìn về phía Vinh Quốc công phu nhân, “Nhìn bộ dạng ta bây giờ như thế nào? Trừ sắc mặt vàng một chút, có phải còn già rất khó nhìn hay không?”

 

“Không,” Vinh Quốc công phu nhân cố nén nước mắt, “Quốc công gia còn trẻ lắm.”

 

Chính là như vậy mới khiến cho người ta khổ sở, một người trẻ tuổi như vậy đã sắp phải đi rồi.

 

“Haizzz,” Vinh Quốc công thở dài, “Chỉ chớp mắt đã qua mấy chục năm rồi, hai ngày nay ta thường mơ thấy chuyện khi còn bé, khi đó phụ thân, mẫu thân đều ở đây, ta còn là một đứa trẻ không buồn không lo, chỉ biết chơi đùa mà không biết tâm tư trưởng bối che chở cho chúng ta.”

 

“Sau khi lớn lên mới biết, muốn chống đỡ cái nhà này khó khăn biết bao,” Vinh Quốc công nói rồi ôn hòa cười, “Nàng đừng oán hận ta, ta quá mệt rồi, thân thể mệt, trái tim cũng cảm thấy mệt, sau khi ta chết Hàn gia sẽ không như thế. Bởi vì cho tới bây giờ ta đều không để cho Nhị đệ qua lại với người bên cạnh Thái hậu, Hoàng thượng tương lai sẽ dùng đệ ấy, đệ ấy cũng sẽ chăm sóc nàng cẩn thận…”

 

Vinh Quốc công phu nhân gật đầu một cái, “Thiếp biết, Quốc công gia đừng lo, thiếp hiểu hết.”

 

“Còn có một việc ta chưa làm xong,” Vinh Quốc công gật gật đầu, “Kêu muội ấy tới đây, ta sẽ cho muội ấy một chỗ ở, tránh cho nhà mẹ đẻ muội ấy không tha thứ cho, muội ấy cũng không biết làm thế nào.”

 

Vinh quốc công phu nhân biết Vinh Quốc công đang nói tới ai.

 

Vân Nương bị đưa trở về, Triệu gia đã tỏ thái độ rõ ràng không đồng ý ly hôn.

 

Vinh Quốc công phu nhân nhẹ giọng nói: “Quốc công gia không cần quan tâm, Nhị đệ đã để cho người đem quần áo từ nhà chính dời ra ngoài rồi, cho dù Triệu gia không đáp ứng, khẳng định cũng sẽ để cho trưởng bối trong tộc giao thiệp.

 

Hàn chương hạ quyết tâm, Vân Nương không đáp ứng cũng vô ích.

 

“Quá chậm rồi,” Vinh Quốc công lắc đầu một cái, “Như vậy sẽ liên lụy tới Nhị đệ.”

 

Vinh Quốc công phu nhân nghe mà khổ sở trong lòng, “Quốc công gia cũng chưa từng nghĩ tới mình… bệnh thành cái bộ dáng này, mỗi ngày vẫn còn suy nghĩ phải thế nào mới có thể giao cái nhà này cho Tướng quân cho thật trọn vẹn.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!