Lọc Truyện

Truyện Đánh Mất Em - Hương Ly

Hai mắt của cô cứ mờ mờ, suýt chút nữa thì đã không trụ được nữa. Bạch Sở Sở phải bấu tay vào da thịt của mình, để những móng tay sắc nhọn kia xuyên vào bên trong gia thịt, như vậy bản thân của cô mới có thể trụ được.

Cũng may, Bạch Sở Sở đã kịp thích ứng với không khí ở nơi này, cho nên cũng không có vấn đề gì phát sinh cả.

Sau khi thay đồ xong, nhìn lại bản thân của mình trong gương, trên người của Bạch Sở Sở đang mặc một chiếc váy ngắn màu xanh để lộ ra cặp chân gầy gò trắng muốt, chiếc cổ xinh đẹp in lên đó một vài những vết sẹo. Có lẽ đó là dấu vết để lại khi Bạch Sở Sở còn đang ở trong tù. Xương quai xanh nhô hẳn ra, người ta dễ dàng thấy được Bạch Sở Sở gầy đến mức độ nào.

Cô hơi ái ngại nhìn quản lí, "Quản lí, nhất định phải mặc như thế này hay sao?" Bạch Sở Sở chưa bao giờ phải mặc. những bộ quần áo đáng xấu hổ như thế, đây chính là lần đầu tiên. Không chỉ có ngượng ngùng, thậm chí cô còn chẳng muốn đặt chân ra ngoài gặp ai nữa cả.

"Không mặc như thế thì mặc như thế nào? Đã là nhân viên mới thì đừng có mà đòi hỏi quá nhiều, cô đừng để ngày đầu đi làm mà tôi phải đuổi việc cô."

Nghe lời trách móc của quản lý, Bạch Sở Sở chỉ biết cúi đầu mà nhãn nhịn chịu nhục. Mãi mới tìm được một công việc, Bạch Sở Sở không muốn để mất nó. Cô tự nhủ với bản thân của mình, chỉ là mặc váy thôi mà, lần sau nhất định sẽ quen thôi.

Người quản lý kia nhận được một cuộc điện thoại, sau đó hắn ta mới dịu giọng nói với Bạch Sở Sở, 'Cô nhanh chóng đem rượu lên phòng 375 đi, khách đang yêu cầu có người phục vụ rượu kìa. Nhớ kĩ đó chính là phòng VIP, rất nhiều những nhân vật quan trọng đang ở đó, cô nhất định phải phục vụ cho nó đàng hoàng vào."

Vừa đưa Bạch Sở Sở đi lấy rượu, quản lí ở đây liên tục dặn dò cô, "Cô nhất định phải nhớ kỹ, cho dù bọn họ có làm gì cô, cô cũng phải im lặng mà phục vụ. Cô mà đắc tội với đám người đó thì không còn đường mà sống ở cái mảnh đất thị phi này đâu." Nghe những lời này, có vẻ như những vị khách ở phòng 375 kia không phải là những con người bình thường.

Hơn nữa, Bạch Sở Sở là người mới đến, quản lí chắc chắn phải dặn dò cho kỹ càng, không thể để cho chuyện gì bất trắc xảy ra được.

"Tôi biết rồi ạI"

Bạch Sở Sở ậm ửừ đáp lời cho qua chuyện, cô cũng mờ mờ đoán ra thân phận của những người khách kia.

Mở cửa bước vào căn phòng VỊP này, cảnh tượng đầu tiên mà Bạch Sở Sở nhìn thấy chính là một đám đàn ông đang ăn chơi chác tán. Bọn họ xem chừng chỉ hơn cô có vài tuổi mà thôi. Nhưng có lẽ do cha mẹ bọn họ nắm quyền lợi nên mới ngạo mạn ngông cuồng như thế.

Thấy Bạch Sở Sở bước vào, đám thanh niên kia đã bị vẻ đẹp trên khuôn mặt của người con gái này thu hút. Tuy không phải là cô gái tuổi hai mươi xinh đẹp như bông hoa nở rộ ở ngoài vườn kia, thế nhưng Bạch Sở Sở lại mang một nét đẹp dịu dàng khiến cho người ta phải hạ mắt mà ngước nhìn.

Một tên công tử lập tức vẫy vẫy tay như muốn gọi Bạch Sở Sở, "Cô em, nhanh nhanh vào đây nào. Tôi đợi em suốt từ nãy đến giờ đấy!"

Tiếp theo đó chính là tiếng cười rộ lên từ những tên đàn ông trong phòng, những lời nói của bọn họ chẳng khác gì đang muốn trêu chọc người đàn ông vừa lên tiếng kia.

"Lăng Mạc Xuyên cậu cũng có ngày động lòng à?”

"Lăng đại thiếu gia ong bướm vây quanh nay đâu mất rồi?"

Người đàn ông được gọi với cái tên Lăng Mạc Xuyên kia bực dọc liếc xéo đám thanh niên kia, hẳn ta nguýt mắt một cái, âm thanh như đang muốn giễu cợt, "Mấy cậu cứ đùa, tôi lúc nào mà chả nghiêm túc."

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!