Lọc Truyện

Truyện Đánh Mất Em - Hương Ly

Bạch Sở Sở mấp máy môi, từng thanh âm run

ạ Bạch thiếu gia đây gọi tôi lại là có chuyện gì?" Vốn dĩ Bạch Sở Sở muốn gọi hắn là anh Cẩn Phàm, nhưng cô ngộ ra đó không còn là anh Cẩn Phàm của cô nữa rồi.

Cô với nhà họ Bạch đã đoạn tuyệt quan hệ, giờ cô với gia đình họ cũng chỉ là người dưng nước lã, một người mang tiền án tiền sự như cô làm gì xứng †âm để gọi thẳng tên của người đàn ông ở trước mặt mình cơ chứ. Bạch Sở Sở bây giờ đã không còn gì nữa rồi, tốt nhất cô nên biết thân biết phận của chính mình vẫn tốt hơn.

"Bạch thiếu gia?" Bạch Cẩn Phàm khinh bỉ nhìn người phụ nữ ở trước mặt mình, khoé môi của người đàn ông hơi giật giật mấy cái.

Động tác của Bạch Cẩn Phàm như vậy càng khiến cho Bạch Sở Sở rùng mình sợ hãi. Trong lòng cô bao nhiêu là cảm xúc lẫn lộn hoà trộn lại với nhau, lo lắng có, sợ hãi có, bối rối có, hoảng hốt cũng có. Cô rất sợ tiếp theo Bạch Cẩn Phàm sẽ làm ra chuyện gì.

Bạch Sở Sở hít một hơi thật sâu, cô lấy hết can đảm, "Nếu như Bạch thiếu gia đây không có chuyện gì nữa thì tôi xin phép đi trước. Tôi có rất nhiều việc, không có thời gian để đứng đây với anh!" Nói thật Bạch Sở Sở chỉ muốn chạy khỏi nơi này càng nhanh càng tốt.

"Việc? Việc phục vụ những tên đàn ông ngoài kia hay sao? Bạch Sở Sở, sau mấy năm không gặp, cô đúng là làm tôi phải thay đổi cách nhìn về cô đấy!" Khoé môi của Bạch Cẩn Phàm hơi cong lên, lời nói phát ra từ miệng đầy mỉa mai.

"Bạch thiếu gia, anh nói như vậy là sao?" Bạch Sở Sở nheo mắt lại nhìn người đàn ông người người khiếp sợ đang ngồi trước mặt mình, vẻ mặt của người con gái đầy khó hiểu, "Có gì mời anh nói rõ ra một chút, đừng có thần thần bí bí như thế."

Bạch Cẩn Phàm cong môi cười, sự khinh bỉ, giễu cợt hiện rõ trên khuôn mặt của người đàn ông, "Cô còn ở đó giả vờ ngây thơ cái gì? Cô làm cái nghề này không phải là đi phục vụ đàn ông à? Chắc hẳn cô đã lên giường với mấy người rồi nhỉ?"

"Bạch thiếu gia, tôi mong anh tôn trọng tôi một chút!" Bạch Sở Sở sắc mặt trăng bệch, cô cắn chặt môi nhìn người đàn ông này. Hai bàn tay của Bạch Sở Sở siết chặt lại, Bạch Cẩn Phàm chính là đang mỉa mai nghề nghiệp hiện tại của cô không phải sao? Ánh mắt của người con gái thay đổi hoàn toàn, quật cường nhìn hắn, "Tôi không phải là loại người như anh nói!"

Bạch Cẩn Phàm có quyền gì mà sỉ nhục cô như vậy chứ? Những gì mà Bạch Sở Sở đã phải chịu trong suốt thời gian qua không phải đã quá đủ rồi sao, Bạch Cẩn Phàm giờ đây còn muốn làm cái gì nữa?

"Không phải loại người như thế thì là loại người như thế nào? Chẳng qua chỉ là gái hầu rượu mà thôi, cô có quyền gì mà lên tiếng. Gái hầu rượu nhân tiện hầu luôn việc khác có phải không?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!