Lọc Truyện

Đại Tiên Y - Trần Vạn Nam (FULL)

Lưu Bính xông tới, chỉ vào Trần Vạn Nam mà kể tội: "Viện trưởng, mau gọi cảnh sát đi, hắn, hắn suýt giết chết tôi! Còn tống tiền Lý Thiên Dương một triệu tệt"

“.* Trương Đức Tiêu nhìn Lưu Bính dáng vẻ lôi thôi lếch thếch, khóe miệng không khỏi giật giật.

Tống Tư Minh nhìn Trần Vạn Nam, ông ta mặc kệ Trần Vạn Nam đã đánh ai hay làm việc gì! Ông ta chỉ muốn biết liệu con gái mình có thể được cứu hay không!

Chưa kể những điều khác, vẻ mặt của Trần Vạn Nam vẫn bình tĩnh dù bị bao vây như thế này, chứng tỏ anh có tâm lý rất ổn định.

Tống Tư Minh hỏi: “Cậu là người phát hiện ra con gái tôi còn sống trong nhà xác phải không?”

"Không, nói chính xác là tôi phát hiện con gái của ông còn có thể cứu được, cho nên tôi đã cứu cô ấy!" Trần Vạn Nam hất cằm.

"Nói láo, cậu là người bệnh tâm thần, cậu đã từng học qua trường y sao? Hay là cậu có bằng hành nghề y?" Trương Đức Tiêu lập tức phản bác.

"Không có. Nhưng tôi đã cứu người. Ông đã học trường y và có giấy chứng nhận hành nghề thì giờ đi cứu cô gái đó đi. Ông còn đang làm gì ở đây vậy?" Trần Vạn Nam chế nhạo, như thể anh đã đoán được lý do mấy người họ kéo đến đây.

Trương Đức Tiêu trong lòng có dự cảm không tốt.

Tống Tư Minh nhướng mày: "Giờ cậu hãy đi cứu con gái tôi để chứng minh những lời cậu vừa nói, tôi sẽ không truy cứu chuyện trước đó!”

Trần Vạn Nam nhướng mày, không vui nói: “Không, tôi không có tâm trạng làm việc đó! Nếu không có tôi, con gái ông đã qua đời nửa giờ trước, ông cũng không có tư cách nói chuyện với tôi bằng giọng điệu như vậy!"

Tống Tư Minh siết chặt nắm đấm, với địa vị hiện tại của ông ta, không ai dám nói chuyện với ông ta như vậy.

Nhưng chẳng bao lâu, ông ta đã nguôi giận, giờ con gái ông ta đang đứng giữa lằn ranh sinh tử. Chỉ cần có bất cứ cơ hội nào, dù mong manh đến đâu ông †a cũng phải nắm lấy.

"Vậy phải làm thế nào cậu mới có tâm trạng cứu chữa cho con gái của tôi? Cậu cứ ra điều kiện, chỉ cần con gái tôi có thể khỏi bệnh, tôi đều chấp nhận hết!"

Trần Vạn Nam gật đầu: "Đây chính là thái độ nên có của người đi cầu cứu!"

Vừa nói anh vừa liếc nhìn Trương Đức Tiêu và Lưu Bính, lạnh lùng nói: “Tôi yêu cầu các người trả lại sự trong sạch cho vợ tôi, hoạ do kẻ nào gây ra thì kẻ đó chịu!”

Đường Yên Linh lúc này cảm xúc lẫn lộn, cô cảm động vì Trần Vạn Nam vẫn muốn bảo vệ cô vào lúc này, nhưng cũng hoảng sợ, dường như danh y nổi tiếng †oàn quốc Lý Giang cũng không thể cứu được Tống Kiều Kiều. Vậy thì Trần Vạn Nam làm sao có thể làm được việc đó!

Lưu Bính hoàn toàn ngơ ngác, có thể nói sự việc đã tiến triển vượt quá sức tưởng tượng của hắn.

Vốn tưởng rằng Tống Tư Minh nhất định phải lớn tiếng với Trần Vạn Nam, nhưng ai có thể ngờ rằng ông ta lại cư xử lịch sự với anh?

Hăn liếc nhìn Trương Đức Tiêu, thấy sắc mặt Trương Đức Tiêu giờ đã xám xịt như màu gan lợn, trong lòng nhất thời cảm thấy hoảng sợ.

Tống Tư Minh là một doanh nhân rất nhanh nhạy trên thương trường, nghe Trần Vạn Nam nói vậy thì lập tức đoán ra: "Viện trưởng Trương, nếu bây giờ ông không nói ra sư thât tôi sẽ nhờ Uỷ ban kiểm tra và kỷ luât vào cuôc điều tra!"

.." Trương Đức Tiêu trên đầu toát mồ hôi lạnh, ở bệnh viện ông ta có thể một tay che trời, nhưng nếu cơ quan chức năng vào cuộc thì sẽ không thể che đậy được.

Chỉ sau một thoáng do dự, Trương Đức Tiêu đã giải thích toàn bộ sự việc, sau khi nói xong, ông ta không quên nhấn mạnh: “Hơi thở và nhịp tim của cô Tống quả thực đã không còn vào sáng nay...”

Tống Tư Minh xua tay: "Tôi sẽ tính sổ với ông sau, bây giờ ông nên xin lỗi ai đây?"

"Xin, xin lỗi! Là tôi nhất thời hồ đồ!" Trương Đức Tiêu quay người nói với Trần Vạn Nam.

Trần Vạn Nam cong môi Trương Đức Tiêu lập tức nhìn Đường Yên Linh và xin lỗi rối rít.

Lưu Bính nhìn thấy cảnh này cũng hoảng sợ, rối rít xin lỗi Đường Yên Linh. Đường Yên Linh vẫn im lặng.

Hai người kia lại đưa mắt nhìn Trần Vạn Nam cầu cứu.

Trần Vạn Nam cười nói: "Xin lỗi mà có ích như vậy thì chúng ta cần gì đến cảnh sát nữa phải không ông Tống?”

Tống Tư Minh lo lắng nói: "Tôi nhất định sẽ cho cậu một lời giải thích về việc họ vi phạm pháp luật! Cậu đi giúp con gái tôi chữa bệnh trước đãt”

Trần Vạn Nam gật đầu.

Đường Yên Linh càng ngày càng lo lắng, Trần Vạn Nam trước mặt cô thật kỳ lạ và đáng lo ngại! Cô âm thầm lắc đầu và nắm lấy cánh tay Trần Vạn Nam.

Trần Vạn Nam cười toe toét, năm lấy tay Đường Yên Linh, siết chặt: "Đừng lo lắng, anh sẽ làm được!"

Đường Yên Linh cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp của Trần Vạn Nam, đột nhiên cảm thấy hoảng sợ, những lời đang định nói lại không thể thốt ra.

Trần Vạn Nam theo Tống Tư Minh đến phòng cấp cứu. Trương Đức Tiêu và Lưu Bính mặt đen lại như đáy nồi. "Anh rể, em nên làm gì đây?" Lưu Bính vẻ mặt khổ sở hỏi.

Trương Đức Tiêu quát: "Còn làm gì được nữa? Cậu cũng cho rằng tên tâm thần này có thể chữa bệnh phải không?"

"A, đúng, nếu như hắn không cứu được cô Tống khiến Tống tiên sinh tức. giận thì hắn cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp”, Lưu Bính gật đầu liên tục.

Hai người họ cũng chạy đến phòng cấp cứu.

Trong phòng cấp cứu, Trần Vạn Nam vừa vào cửa, liền đặt tay lên ngực Tống Kiều Kiều, bình tĩnh nói: "Đi lấy cho tôi một gói kim châm cứu!"

Trên mặt Tống Tư Minh hiện lên vẻ không vui. Tên khốn nạn này, nếu hẳn không chữa được thì mình sẽ chặt cái tay đó đi!"

Mấy bác sĩ có mặt cũng cảm thấy thật điên rồ, một người bệnh tâm thần làm bác sĩ, còn châm cứu?

Thật hài hước! Không có bộ phim nhảm nhí nào có thể có một cảnh tượng hài hước như vậy.

Lý Giang lẩm bẩm: "Châm cứu dùng để chữa chứng ly hồn? Cái này..."

Trần Vạn Nam cười toe toét: 'Chứng ly hồn sao? Ông nói sai rồi, đây là chứng mất hồn mới đúng!"

"Chứng mất hồn?"

Hai người họ đang nói chuyện, cô y tá cũng vừa mang đến một túi kim châm cứu.

Trần Vạn Nam không giải thích, lấy cây kim khéo léo đâm vào các huyệt Bách Hội, Tứ Thần Thông và Thượng Tinh trên đỉnh đầu của Tống Kiều Kiều.

Khi châm kim, anh đồng thời dùng khí để khóa phần hồn còn lại của Tống Kiều Kiều và dẫn dắt linh hồn tiêu tán của cô trở về vị trí của nó.

Khoảnh khắc Trần Vạn Nam rút kim châm cứu ra, nhịp tim của Tống Kiều Kiều bắt đầu trở lại bình thường và hơi thở đã ổn định.

"Có nhịp thở rồi!" "Hô hấp trở lại rồi!" "Tình hình đang dần ổn định!"

Chỉ một lát sau, Tống Kiều Kiều tỉnh lại, ngơ ngác nhìn những người xung quanh, nước mắt chảy xuống từ khóe mắt.

Các bác sĩ có mặt đều ngạc nhiên nhìn Trần Vạn Nam.

Lý Giang gãi đầu khó hiểu, mấy mũi kim bình thường như vậy thật sự có thể khiến người chết sống lại sao?

Đôi mắt của Tống Tư Minh đỏ lên, ông ta nhanh chóng xoa xoa mặt rồi bình tĩnh lại.

Đường Yên Linh cũng cực kỳ kinh ngạc, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Trần Vạn Nam, trong giây lát cô cảm thấy hơi choáng váng, đây có phải là kẻ tâm thần vô dụng mà cô biết không?

"Cô ấy đã được cứu sống, nhưng khí trong gan ứ đọng, lá lách và dạ dày. cũng hoạt động không tốt, khí huyết cũng ứ đọng khiến cơ thể luôn mệt mỏi, lâu dần dẫn đến tâm trạng u uất. Cô ấy vẫn cần phải tĩnh dưỡng thật tốt!"

Trần Vạn Nam nói.

Lý Giang gật đầu: “Tình trạng u uất như vậy trong Đông y gọi là hội chứng trầm cảm, nhưng việc điều trị rất phức tạp!”

Tống Tư Minh lập tức hỏi: "Tiểu thần y có cách gì không?”

"Có thì có đó!" Trần Vạn Nam nhướng mày. Bệnh này có thể chữa khỏi, nhưng phiền phức.

'Tống Tư Minh là một doanh nhân, trong mắt ông ta, học vấn và bằng cấp đều không quan trọng. Mèo đen hay mèo trắng miễn có thể bắt được chuột thì là mèo tốt!

Hơn nữa, ông ta cũng đã từng nghe nhiều về những thần y ẩn dật chốn giang hồ và cũng đã gặp rất nhiều.

Trần Vạn Nam đã sử dụng kỹ năng của mình để lấy được lòng tin của ông ta.

Khi nghe Trần Vạn Nam nói có thể chữa khỏi, ông ta không chút nghi ngờ, nói thẳng: "Muốn điều kiện gì thì cậu cứ đưa ral"

"Một tuần phải điều trị bằng phương pháp châm cứu hai lần, kết hợp với thuốc sắc. Chứng trầm cảm khiến người bệnh tâm trạng không tốt, chỉ có thể từ từ điều chỉnh!" Trần Vạn Nam nói.

"Được được được! Sau khi Kiều Kiều xuất viện, tôi sẽ phái người mỗi tuần hai lần đến đón cậu tới châm cứu!" Tống Tư Minh sợ Trần Vạn Nam sẽ không đồng ý.

Trần Vạn Nam đang định gật đầu, nhưng Đường Yên Linh đã nhéo thật mạnh vào eo anh.

Lần này Tống Kiều Kiều vô tình khỏi bệnh, là do ông bà tổ tiên tám đời đã gánh Trần Vạn Nam còng lưng rồi!

Giờ anh còn muốn chữa trị chứng trầm cảm cho Tống Kiều Kiều!

Làm thế nào trầm cảm nặng có thể được chữa khỏi dễ dàng như vậy?

Biết bao người giàu có, nổi tiếng chẳng thiếu tiền, danh vọng hay bác sĩ nổi

tiếng cũng trở thành nạn nhân của căn bệnh này... Trần Vạn Nam chỉ có thể bất lực nói: "Chuyện này để sau nói đi!"

'Tống Tư Minh cho rằng là vì ông ta chưa thực hiện lời hứa của mình lúc trước nên Trần Vạn Nam chưa hài lòng. Ông ta lập tức nói với vệ sĩ ngoài cửa:

"Đưa Trương Đức Tiêu và Lưu Bính đến Ủy ban kiểm tra và kỷ luật, nói rằng Tống Tư Minh tôi đích thân tố cáo họ có hành vi vi phạm kỷ luật!"

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!