Lọc Truyện

Chương 38 Chia lực lượng của bạn và tấn công

Sắc mặt Đa Nhĩ Cổn tái xanh, Nhạc Thác đúng là tên phế vật mà, chỉ là vị tướng tự xưng, ở trong thiên quân vạn mã lại bị người khác tập kích giết chết ! Phải có bao nhiêu ngu ngốc, mới có thể làm được chuyện này? 

“Nhạc Thác, con mẹ nó, ngươi đúng là phế vật……” 

Đa Nhĩ Cổn nghiến răng nói ra mấy chữ. 

Một bên Mạc Đạt Các bi đát nói: “Vương gia, cũng không thể trách được Bối lặc Nhạc Thác, quân Minh ở thành Cao Dương đã chuẩn bị sẵn một lượng lớn thuốc nổ, và mai phục ở đó, khi quân ta đi qua Cao Hà, thì phát ra hai tiếng nổ lớn, quân Thanh của ta liền thiệt hại đến hai ngàn binh sĩ, những người chưa chết đều mặc áo giáp dày, không thể tác chiến ở dưới nước, chỉ có thể rơi vào cảnh toàn quân bị diệt. Bối lặc Nhạc Thác thống lĩnh chủ lực của quân tiên phong tấn công thành, nhưng bọn chúng lại có loại hoả khí thần bí, ngay lúc đó Bối lặc gia chỉ cách thành Cao Dương có mấy trăm trượng, thế nhưng cũng bị bọn chúng một kích trí mạng, đầu bị đánh nát, ở trước ngực của tướng quân Tát Nhĩ Đốn bị thủng một lỗ cực lớn……” 

Lúc này Đa Nhĩ Cổn thật sự chấn kinh rồi, đánh chết hắn ta cũng không dám tin, chỉ là một thành Cao Dương bé nhỏ, vậy mà lại có lực lượng cường đại đến vậy, hỏa khí, hỏa dược, những thứ này không phải một người bình thường có thể nắm giữ được! 

Hiện tại quân Thanh chỉ mới đem đến một khẩu Hồng Di Pháo, ngay sau đó, quân Minh liền đưa ra một đại sát khí như vậy, thật sự khiến người khác không nói nên lời. 

Nhưng mà vì sao loại vũ khí này lại không xuất hiện trong quận đội của Lữ Tượng Thăng? Theo lý mà nói, loại vũ khí tiên tiến như thế, nhất định tiên phải trang bị trước cho quân Minh ngoài quan ngoại và đội quân Tuyên Đại, nhưng tại sao lại được trang bị cho thành Cao Dương nhỏ bé này? Còn nữa, dựa theo tình báo từ Người Sơn Tây, quân Minh căn bản không có đóng quân ở huyện thành Cao Dương, sao đột nhiên lại xuất hiện một nhánh quân có binh lực mạnh như vậy? Giống như là từ trên trời rơi xuống, quá đột ngột rồi! 

“Ngươi nói cho ta biết, chuyện hỏa khí là như thế nào? Vì sao lúc ta ở Bảo Định chưa từng thấy qua? Phải biết rằng toàn bộ triều đình nhà Minh, thì chỉ có Tuyên Đại và Quan Ninh mới có được nhất đẳng tinh nhuệ, nếu như một loại vũ khí như vậy, lại không ưu tiên trang bị cho chủ lực tinh nhuệ, mà lại đi trang bị cho một huyện thành nho nhỏ như vậy? Trừ phi có người biết trước, dự đoán trước có người muốn tấn công thành Cao Dương!” 

Đa Nhĩ Cổn không hổ là một danh tướng, rất sáng suốt, chỉ cần nhìn một cái liền phát hiện ra vấn đề nằm ở đâu. 

Mạc Đạt Các lắc đầu, đáp: “Vương gia, chuyện này ty chức cũng không rõ ràng lắm, đối phương có bao nhiêu vũ khí như vậy, người nào sử dụng, ty chức đều không biết rõ, nhưng hiện tại có thể xác định chính là thành Cao Dương tập hợp ít nhất là năm sáu ngàn quân Minh, hơn nữa có hỏa khí hỗ trợ, muốn chiếm lấy thành Cao Dương, chúng ta sẽ phải trả một cái giá rất lớn! Hơn nữa, trong bọn họ có một tướng lĩnh trẻ tuổi, vô cùng dũng mãnh, những dũng sĩ Mãn Châu của chúng ta đều không phải là đối thủ của hắn……” 

Đa Nhĩ Cổn vô cùng hoang mang, nên làm thế nào? Hiện tại quân Thanh đã mất đi tính đột phá, nhưng với sức chiến đấu mạnh mẽ của quân Thanh vẫn còn là mối nguy hiểm trùng trùng đối với khu vực Kinh Thành và những khu vực lân cận của triều Minh, nhưng rất hiển nhiên, gặp đã kích lớn nhất chính là cánh hữu quân Thanh khi đã thất bại, hiện tại lại không có sự chi viện của quân Thanh, bây giờ bọn họ có thể đánh thắng được Lư Tượng Thắng hay không, thực sự rất khó nói trước! 

Đa Nhĩ Cổn trầm mặc một lát, quát: “Truyền lệnh, đại quân tạm thời ngừng tấn công, lùi lại mười dặm, chuẩn bị tái chiến!” 

Đa Nhĩ Cổn thống lĩnh đại quân từ từ lui về phía sau. 

Đối diện, Lư Tượng Thăng đã có thể thở phào nhẹ nhõm, đại chiến liên miên, khiến cho đội quân Tuyên Đại chịu đả kích rất lớn, tuy rằng đội quân Tuyên Đại thiện chiến, nhưng là dù sao cũng là bộ binh, có rất ít kỵ binh, tự thân chống lại quân Thanh có binh lực gấp hai lần, quả thực có chút mệt mỏi. 

Lư Tượng Thăng không hiểu vì sao đang lúc chiến đấu, thì đột nhiên quân Thanh lại rút quân. Bọn họ đã chiếm được thế thượng phong, nhưng đánh tiếp mà không có viện binh, cho nên chỉ còn cách là tạm thời lui binh. 

Đại đồng tổng binh Kha Định n ở bên cạnh bẩm báo: “Đại nhân, cho dù thế nào, bọn chúng lui binh cũng là chuyện tốt, chúng ta vẫn nên chuẩn bị tốt mọi thứ, quân Thanh đã tạo áp lực quá lớn cho chúng ta!” 

Lư Tượng Thăng gật gật đầu, đáp: “Ừm, không nên quá hốt hoảng, kỵ binh Quan Ninh đã đến, đội quân Tuyên Đại cộng thêm binh lính cần vương ở khắp nơi, không dưới năm sáu vạn quân, trong tay chúng ta có hơn mười vạn hùng binh, cũng không cần sợ bọn chúng!” 

Kha Định n nói: “Đại nhân, chuyện ta lo lắng không phải cái này, mà là, mà là các cánh quân cần vương ở các nơi, tuy trên danh nghĩa đều là dưới sự chỉ huy của ngài, nhưng là phần lớn đều tự làm theo ý mình, mâu thuẫn trùng trùng, không kỷ luật nghiêm ngặt như quân Thanh, hạ quan sợ khi đại chiến, chúng ta sẽ gặp phiền toái ……” 

Lư Tượng Thăng cười khổ nói: “Được rồi, đây cũng là chuyện không thể tránh khỏi, làm hết sức mình và nghe theo ý trời đi, tuy rằng đội quân Tuyên Đại muốn đánh bại quân Thanh cũng không phải chuyện dễ dàng gì, nhưng ngăn cản bọn chúng, thì không thành vấn đề, ta chỉ lo lắng cánh hữu của quân Thanh, hiện tại binh lực ở kinh thành và các vùng lân cận đều tập trung ở Bảo Định, ở tiền tuyến Trác Châu, cánh hữu quân Thanh đã tàn sát bừa bãi ở Hà Giang, và vùng Thương Châu, chúng ta không thể với tay đến……” 

Những người có mặt ở đây sắc mặt không khỏi trầm xuống, hầu hết binh lực quân Thanh đều là kỵ binh, hơn nữa binh lực hùng hậu, nếu muốn một kích tất thắng thật sự quá khó khăn! 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!