Lọc Truyện

Đặc Công Chí Tôn - Tần Dương

- Thật đẹp trai, rất si tình, sao Văn Vũ Nghiên lại không đồng ý nhỉ?

- Giá như tôi cũng có vệ sĩ như vậy...

- Cậu, haha, buổi tối gối đầu cao hơn một chút, năm mơ SẼ CÓ.

Quầy này bán không ít đồ ăn vặt, những sinh viên mua đồ ăn thức uống ở đây cũng không ít, thấy sự việc này, nghị luận ầmĩ.

Tân Dương nhìn Vũ Văn Đạo một chút. Thật ra mà nói, ngoại trừ vóc dáng cao ra, thì đều rất soái ca, dáng người đầy đặn, mặc áo sơ mi quần âu đi giày da, nhìn qua vô cùng đẹp trai, có chút khí chất.

~ Thật sự đẹp trai.

Lý Tư Kỳ hút đồ uống, nhìn Vũ Văn Đào, cười híp mắt đánh giá một câu, sau đó quay đầu nhìn Tân Dương:

- Đừng tự ti, cậu cũng không tệ, mũi là mũi, mắt là mắt... Tân Dương bị Lý Tư Kỳ chọc, cười nói:

- Cậu đang an ủi tôi đấy à? Mũi không phải mũi, không lẽ mũi là mắt à?

Lý Tư Kỳ hừ một tiếng:

- An ủi là ngon rồi, đừng có thắc mắc.

Tân Dương không phản bác:

~ Tôi phải cảm ơn cậu mới phải.

Dọc đường, Văn Vũ Nghiên nhận một sấp văn kiện được Vũ Văn Đào đưa tới, đeo kính lên, sau đó vào trong xe, chiếc BMW trắng đi ra khỏi trường.

Vũ Văn Đào đứng bên đường, nhìn chiếc BMW trắng rời đi, cho tới khi chiếc BMW ra khỏi cổng trường, khuất khỏi tầm

mắt, lúc này mới xoay người vào xe, theo sát rời đi, điều này để lại một tràng khen ngợi từ phía đám sinh viên nữ.

~ Dõi mắt theo, thật sỉ tình! ~ Rất nhiều nữ sinh xinh đẹp đều thích Vũ Văn Đào, nhưng hẳn chưa bao giờ tỏ ra thân thiện, hóa ra là toàn tâm toàn ý

với Văn Vũ Nghiên. Thật hâm mộ chết mất.

~ Đúng vậy, quá si tình, từ năm thứ nhất đến bây giờ, đã là năm thứ hai rồi.

Lý Tư Kỳ thu mắt lại, cười nói:

~ Tới đây uống nước là lựa chọn đúng đản, nếu không thì bỏ qua chuyện vui này rồi. Hôm nay ở đây thật không phí công.

Tân Dương cười cười, đang muốn nói, thì điện thoại của hẳn vang lên, là điện thoại của Tôn Hiểu Đông, chuyện ở đó đã xong.

Tân Dương nhìn đồng hồ một chút, cười cười nói:

~ Từ từ cậu hãy về trường, ăn cơm tối sớm chút. Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm, ăn lẩu để mừng cậu đến phòng chúng tôi làm khách.

Lý Tư Kỳ ừ một tiếng, xinh đẹp cười nói:

- Cơm nước xong nhất định là trời đã tối, tôi là một cô gái xinh đẹp đơn độc, trở vê không an toàn. Cậu sẽ đưa tôi vê chứ?

Tân Dương khẽ mỉm cười:

- Cho nên cậu cũng không cần sợ quá muộn.

Nụ cười Lý Tư Kỳ cứng lại:

- Được, coi như cậu lợi hại.

Buổi tối, mọi người chọn ăn lẩu.

Ở quán lẩu, ngồi vào chỗ, đợt thức ăn đầu tiên cho vào nồi, Hà Thiên Phong mới vội vã tới.

- Xấu hổ quá, tôi tới trễ rồi. Vừa rồi giảng viên Tiết tìm tôi đến trường bàn chút về dạ hội nên mới về trễ một chút...

Tân Dương đưa bát đũa cho Hà Thiên Phong, cười nói: ~- Chuẩn bị xong rồi chứ? Hà Thiên Phong cười nói:

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!