Lọc Truyện

Đặc Công Chí Tôn - Tần Dương

Lực đạo to lớn không nói, còn mang theo tiếng gió mạnh mẽ, có thể tưởng tượng được tốc độ kinh khủng đến cỡ nào! Oàng đáng sợ chính là sự khống chế tự nhiên, với tốc độ như hế mà nói dừng là dừng, người bình thường tuyệt đối không hể làm được.

Chí ít, bản thân Cao Tử Vân làm không đến. Đây là một cao thủ!

Cao Tử Vân đứng lên, hai tay để ở eo xoa xoa, nhe răng nhếch miệng quay đầu:

- Triệu Thanh, xóa video đi. Chúng tao nhận thua!

Thanh niên trước đó quay video lấy điện thoại di động ra, hậm hực xóa bỏ video mới quay.

Cao Tử Vân nhìn chằm chằm Tân Dương: ~ Cậu tên gì, sinh viên năm thứ nhất à?

~ Tân Dương, khoa Tiếng Anh.

Cao Tử Vân vặn eo:

- Người anh em rất lợi hại, anh phục rồi, có hứng thú đến câu lạc bộ Tán Thủ không?

Tân Dương nghe Cao Tử Vân nói thế bèn trêu lại hắn:

~ Anh gặp ai cũng lôi kéo như thế sao?

Cao Tử Vân cười nói:

- Sao có thể chứ, câu lạc bộ của chúng tôi dù sao cũng là một câu lạc bộ lớn, có thể để phó hội trưởng là anh tự mình mời chào nhất định có bản lĩnh thật sự mới được. Thế nào, cậu tới câu lạc bộ Tán Thủ, chức hội phó sẽ là của cậu, trừ hội trưởng ra thì cậu lớn nhất, như thế nào?

Tân Dương lắc đầu nói:

- Tôi không có hứng.

Cao Tử Vân thấy ý nghĩ của Tân Dương không lay động, tức khắc có chút thất vọng, nghĩ ngợi rồi lại hỏi:

~ Tân Dương, cậu không gia nhập câu lạc bộ của bọn anh, hẳn là cũng sẽ không gia nhập câu lạc bộ Taekwondo chứ?

Tân Dương gật đầu, đúng là hẳn không hề hứng thú tham gia câu lạc bộ nào, mấy năm nay bận "đánh nhau", hiện tại khó được thanh nhàn, ai lại đi làm những chuyện này chứ. Hơn nữa đối Tân Dương mà nói, vụ việc giữa hai câu lạc bộ ngày hôm nay cũng giống như trò trẻ con mà thôi.

Cao Tử Vân thở dài một hơi, cười cười nói:

-Vậy là tốt rồi.

Cao Tử Vân chuyển động cánh tay giãn gân cốt, phát hiện không cái gì đáng ngại, phất tay với Tân Dương :

- Tân Dương, chúng ta xem như không đánh nhau thì không quen biết, khi nào có dịp thì đi uống vài chén.

Tân Dương cười cười, cũng không từ chối, sảng khoái đồng ý nói:

- Được!

Cao Tử Vân quay đầu nhìn Hùng Phong còn hiển lộ vẻ mặt phức tạp:

- Hùng Phong, coi như hôm nay bọn mày may mắn, tránh thoát một kiếp. Câu lạc bộ Tán Thủ luôn luôn hoan nghênh các người tới phá quán.

Hùng Phong lạnh lễo nói :

~ Chúng tao sẽ đi!

Cao Tử Vân chẳng hề để ý nhún nhún vai:

- Đi thôi!

Cao Tử Vân đám người câu lạc bộ Tán thủ rời đi, Hà Thiên Phong cười ha ha, dường như thị uy nhìn thoáng qua Hùng

Phong, lớn tiếng nói:

- Lão đại, cậu quá trâu rồi! Hai đá kia quá đẹp, quả thực là quá đất

Tôn Hiểu Đông cũng chạy tới, cảm kích nói:

~ Lão đại, cảm ơn cậu, nếu không có cậu chắc thể diện của tôi mất hết.

Tân Dương cười cười: - Đầu là anh em trong phòng, không cần phải khách sáo.

Hà Thiên Phong vỗ vỗ cánh tay Tôn Hiểu Đông, cười hắc hắc nói:

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!