Lọc Truyện

Cửu Vực Phàm Tiên - Phương Trần (FULL)

Thái tử dẫn Ngọc Tiên Tử vào chỗ ngồi, hai người họ vừa xuất hiện tức là kỳ thi hội Chỉ Qua hôm nay đã chính thức bắt đầu rồi, mọi người đều cố gắng hết sức tung ra những bài thơ tâm đắc mình đã sáng tác khoảng thời gian trước, muốn một lần thành danh!

“Phương Quân Thần, sao lần này ngươi cũng có thời gian rảnh để tới đây thế?”

Sau khi Thái tử ngồi vào chỗ, tựa như bâng quơ liếc Phương Trần một cái, mỉm cười hỏi.

Đào Vũ nhanh nhảu trả lời thay Phương Trần: “Thái tử điện hạ, Phương Quân Thần nói muốn tiếp thu, hun đúc hương khí văn chương.”

“Thì ra là thế.”

Thái tử như vỡ lẽ: “Như thế cũng tốt, ngày sau Phương Quân Thần không được tiến vào triều đình, không được dẫn binh, chỉ bằng bỏ võ theo văn cũng có thể làm sáng rọi Đại Hạ †a. Phương Quân Thần là kỳ tài võ đạo, có lẽ rế hướng sang văn cũng sẽ không yếu kém hơn các chư vị ở đây.

“Thái tử điện hạ, ngài đã từng nhìn thấy đồ tể ngâm thơ đối câu chưa?”

Diệp Thanh Hà không nhịn được cười nói. Lời này lập tức khiến toàn trường cười phá lên.

Ngọc Tiên Tử thoáng cau mày, âm thầm ghi nhớ tất cả những người đã cười xuống đáy lòng, đặc biệt là hai người Đào Vũ và Diệp Thanh Hà.

Phương Trần cảm thấy chán ngấy, xua tay: “Ta tới tiếp thu hun đúc hương khí văn chương, không phải tới để tán gẫu với các ngươi, mau chóng vào việc đi.”

Vẻ mặt mọi người thoắt cái thay đổi, Thái tử thấy thế cũng không thèm để ý tới Phương Trần nữa, lập tức cười nói với mọi người:

“Chủ đề hôm nay là Chỉ Qua, không biết ai sẽ là người đầu tiên đây?”

Mọi người nghe vậy, có người xông xáo dẫn đầu, đọc bài thơ mình đã làm khiến toàn trường reo hò.

“Rắm chó không kêu.”

Phương Trần nói thầm trong lòng một tiếng, sau đó cũng cười võ tay, ánh mắt lúc lơ đấng lại quan sát những tùy tùng mà Thái tử mang đến.

Một bài thơ đã ra lò, không khí của kỳ thi hội dần đẩy lên tới cao trào, không còn ai để ý đến sự tồn tại của Phương Trần nữa, bọn họ đều muốn nhân cơ hội ngày hôm nay để gây dựng danh tiếng cho mình, cũng nhân tiện lưu lại ấn tượng trong lòng Thái tử, ngày sau dễ dàng thăng quan tiến chức.

“Tùy tùng của hắn ta đều là võ phu, tu vi cao nhất cũng chỉ mới là Bạo Khí đỉnh phong, không có bóng dáng của Huyết Linh Giáo, có điều...”

Trong mắt Phương Trần hiện lên ý cười.

Người của hắn đã hành động, trong hôm nay sẽ có thể xác định được quan hệ giữa đạo nhân kia và Thái tử.

Nếu Thái tử có liên quan tới Huyết Linh Giáo... Vậy tính chất chuyện này sẽ hoàn toàn thay đổi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!