Lọc Truyện

Cửu Vực Phàm Tiên - Phương Trần (FULL)

Tiêu Thần Nữ run rẩy, trong mắt hiện lên thù hận thấu xương, người trước mắt chính là đạo nhân quỷ dị vẫn luôn đuổi giết nàng tal

“Gần đây trong phủ lơi lỏng quá nhỉ, Tiêu Thần Nữ có thể mò mẫm đi vào, bây giờ đạo nhân này cũng có thể vào, hình như Lão Hoàng vẫn còn đang ngủ khò khò, ấy thế mà lại không hề phát hiện ra.”

Phương Trần nảy lên một ý nghĩ, ngay sau đó thần hồn xuất khiếu, đứng trong hư không, lặng lẽ quan sát tên đạo nhân này.

Giờ phút này, hắn đang ở trạng thái xuất khiếu, hoàn cảnh xung quanh đều nằm trong lòng bàn tay của hắn, cho dù có gió thổi cỏ lay hay gì, hắn đều có thể phản ứng lại kịp thời.

“Là hắn ta?”

Nhìn thấy rõ khuôn mặt đạo nhân, trong mắt Phương Trần hiện lên vẻ kinh ngạc. Hắn nhớ năm, sáu năm trước, hình như trong một yến hội ở kinh thành đã từng gặp người này.

Nhưng do đã quá lâu rồi, Phương Trần không nhớ mình đã gặp người này ở yến hội của nhà ai, khi đó, yến hội lớn bé mà hắn tham gia mỗi tháng ít nhất hơn mười mấy buổi!

“Chỉ có người mang linh lực mới có thể ép ra được tằm Tử Mẫu của ta.”

Đạo nhân nhìn Phương Trần, từ tốn nói. Linh lực? Là cái gì?

Tiêu Thần Ngữ nghe không hiểu lắm, nhưng nàng ta biết, con sâu vừa rồi tên là tằm Tử Mẫu.

“Ngươi là một tu sĩ, tại sao phải ra tay với nàng ấy? Mục đích của ngươi ở Đại Hạ là gì?”

Hồn phách Phương Trần quay về cơ thể, bình tĩnh nói. “Ngươi biết quá nhiều sẽ không tốt với ngươi đâu, hôm nay †a tới đây không phải là kẻ địch của ngươi, chỉ là muốn giết nàng ta mà thôi.”

Đạo nhân trầm giọng nói. “Ta đã nói sẽ để nàng ấy sống sót quay về Thanh Tùng” Phương Trần cười nhạt.

“Phương Trần, đừng tưởng người khác gọi ngươi một tiếng Quân Thần, coi lời ngươi nói là khuôn vàng thước ngọc, ở trong mắt ta, ngươi chẳng là cái thá gì cả”

Đạo nhân cười mỉm: “Nếu ngươi muốn cản ta, ta sẽ ra tay với ngươi.”

“Tu vi của ngươi... hình như không được cao cho lắm, muốn ra tay với ta có phải hơi cẩu thả rồi không?”

Phương Trần hơi nghi hoặc.

Hắn có thể cảm giác được linh lực trong cơ thể đối phương chẳng hơn gì hắn, nhiều nhất chỉ mới Luyện Khí tầng ba, như vậy thì dùng một tấm Bùa Tử Điện là có thể nhẹ nhàng áp chế người này rồi.

“Ha ha, xem ra ngươi là người mới, có rất nhiều chuyện đều không hiểu rõ ràng. Dù sao bần đạo cũng rất tò mò tại sao ngươi lại đột nhiên có linh lực trong người, hôm nay bắt ngươi về tra hỏi kỹ càng lại trước đã.”

Nói xong, đạo nhân đột nhiên lấy một cái chuông nhỏ bằng lòng bàn tay, sau đó đánh nhẹ một cái.

Vù...

Một cỗ lực lượng đột nhiên nổi lên, lực lượng này có ý đồ cạy lấy thần hồn của Phương Trần, nhưng nó dường như không ngờ thần hồn mình muốn cạy lại như một ngọn núi lớn.

Chỉ trong thời gian ngắn, lực lượng này đã bị phản phệ, sau đó cái chuông nhỏ trong tay đạo nhân “bùm” một tiếng, vỡ nát, trở thành một đống phế liệu.

“Phụt!”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!