Lọc Truyện

Cửu Vực Phàm Tiên - Phương Trần (FULL)

"Ngươi đang làm gì vậy! Mau buông nương của ta rail" Lý Quốc cữu tức giận nói.

"Bà ta chỉ ngất đi vì kiệt sức về thể xác và tinh thần. Nếu không cứu kịp thời, bà ta sẽ chết thật."

Phương Trần mỉm cười, một cỗ linh lực dâng trào tràn vào trong cơ thể bà lão.

Bản thân linh lực đã có tác dụng nuôi dưỡng vạn vật, sau khi cơ thể bà lão bị linh lực này rửa sạch, thậm chí một số bệnh tiềm ẩn cũ cũng được chữa khỏi.

Bà ta từ từ mở mắt ra, có chút mơ hồ: “Con trai, nương đã xuống địa ngục rồi à?”

Lý Quốc cữu không thể tin được. Những người xung quanh cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Lý Quốc cữu, ngươi biết Lý Hoàng làm gì ở Thanh Tùng Thượng Đẳng Quán không, nếu ngươi biết mà vẫn khó chịu về việc ta giết hắn, vậy thì cứ việc dùng thủ đoạn gây phiền toái cho ta. Nhưng đừng lấy lão nhân làm lá chắn, ta không còn dẫn quân nữa, ta đã sớm vứt bỏ danh lợi, ta không quan tâm người dân Đại Hạ nghĩ gì về ta."

Phương Trần khẽ cười một tiếng, sau đó đi ngang qua người Lý Quốc cữu, đi về phía hoàng cung.

Du công công vội vàng dẫn Du Long Xương ởđi theo.

Lý Quốc cữu im lặng đứng ở đó, ông ta có thể nghe thấy sự đe dọa trong lời nói của Phương Trần.

Trên lầu cổng thành, Diệp Thanh Hà có chút kinh hãi: "Phương Trần còn có thủ đoạn như vậy ư?"

Sắc mặt Thái tử tái nhợt, vốn là muốn dùng chuyện này làm mất uy tín của Phương Trần, nhưng không ngờ đối phương đã cứu được bà lão, kế hoạch của hắn ta đã thất bại.

Hoàng Cung, Ngự thư phòng.

Phương Trần lại gặp Hoàng đế, không giống hắn, Du Long Xương cúi đầu, thân thể căng chặt, rõ ràng đang rất căng thẳng.

"Các ngươi khá lắm."

Hoàng đế lạnh lùng nhìn hai người: "Ai sai các ngươi ra tay với Thanh Tùng Thượng Đẳng Quán hả? Các ngươi có biết chuyện này sẽ gây ra hậu quả gì không?"

Du Long Xương lập tức quỳ trên mặt đất, không dám nói một lời.

Phương Trần khẽ mỉm cười nói: "Bệ hạ, Thanh Tùng Thượng Đẳng Quán là một khối u ác tính ở kinh thành Đại Hạ, năm năm qua đã giết chết rất nhiều người vô tội."

“Ngươi nghĩ ta không biết chuyện này à?”

Hoàng đế lạnh lùng nói: “Tình thế Đại Hạ đã xấu đi, cho dù ngươi khôi phục tu vi, trở thành võ phu Đan khí thì sao? Một mình ngươi có thể đánh lại thiên quân vạn mã sao?”

"Đại Hạ chúng ta đã không có nhiều binh lực, nếu như nước Thanh Tùng vì chuyện này mà xuất quân tấn công, Phương Trần, trãẫm hỏi ngươi, chuyện này ngươi có thể giải quyết được không?"

Hoàng đế nhìn chằm chằm Phương Trần, ngay cả Du Long Xương cũng vểnh tai lên, hắn ta muốn biết Phương Trần có tự tin với hành động của mình hay không.

"Bệ hạ, ngài không biết tính tình của Tiêu Lang Soái này rồi, hắn không hoàn toàn nắm chắc phần thắng thì sẽ không lên đường tấn công đâu."

Phương Trần cười nhạt nói: “Một ngày hắn không hiểu được tình cảnh hiện tại của ta, ngày đó hắn sẽ không tấn công Đại Hạ”

"Đây chỉ là suy đoán của ngươi thôi. Trẫm hỏi ngươi, nếu có chuyện gì xảy ra, ngươi có chịu trách nhiệm không?"

Hoàng đế trịnh trọng nói.

"Ta sẽ tự mình gánh chịu mọi hậu quả."

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!