Lọc Truyện

Cửu Ly, Lương Duyên Sa Ngã!

Lục Cửu Ly này, quả thực có một phần người không hề tầm thường như cái dáng vẻ lếch thếch kỳ lạ bên ngoài của cô.

"Anh...tôi nói sai gì sao? Tôi chỉ là nói những gì mình nghĩ, không có ý đổ xui xẻo cho anh đâu!"

Bắt gặp ánh mắt tĩnh lặng như nước của Doãn Liên Thành, Lục Cửu Ly có chút bối rối, chẳng lẽ cô đã nói gì sai sao? Nhìn ánh mắt đó, như muốn xuyên thấu đến nơi tận cùng của nội tâm cô, có nhu có hiểm, có lạnh có ấm.

"Cô...trả lời rất vừa ý tôi, câu trả lời rất thành thật. Được rồi, trễ rồi, cô cũng nên ngủ đi!"

Doãn Liên Thành cười mỉm, sau đó, anh chẳng nói thêm gì nữa, lặng lẽ xoay mặt đi, bên trong trái tim đã dấy lên một cảm giác ấm áp kỳ lạ.

[Con cừu non như cô thật thông minh, lại có thể thay đổi bữa tối của sói trong chớp mắt, Doãn Liên Thành ơi Doãn Liên Thành, xem ra mày lại phải bận tâm rồi...]

Ngay lúc Lục Cửu Ly vừa an tâm nằm xuống, thì cánh cửa phòng lại lần nữa mở ra. Một cô hầu gái không dám ngẩng cao đầu, bước vào trong với dáng vẻ kính cẩn, nhẹ nhàng nói.

"Đại thiếu gia, phu nhân nói răng hôm nay thấy chiếc xe có vẻ lỏng lẻo, nên muốn giúp cậu thay ốc cố định xe lại một chút, như vậy mới tăng tuổi thọ bền lâu."

Doãn Liên Thành ồ lên một tiếng nhẹ, thâm tâm anh sực. cười. Nhanh như vậy đã ra tay rồi ư? Còn là dùng phương thức không ngờ như vậy. Cố định xe sao? Đó chỉ là cái cớ công khai của Đặng Phương Đình, con xe này chính tay anh đã mua, đã hơn nửa năm hoàn toàn không có chút vấn đề gì. Nghĩ ra một lý do như vậy, Đặng Phương Đình quả thực cao tay.

"Được, mang đi đi. Hôm nay tôi cũng thấy xe hơi lỏng." Doãn Liên Thành khẽ nói, sau đó đợi có sự đồng ý của anh, cô hầu gái mới dám bước vào phòng, mang chiếc xe lăn đi.

Cánh cửa nhẹ nhàng đóng lại, Doãn Liên Thành nhìn theo, anh gối đầu lên cánh tay đặt bên dưới, tâm tư phức tạp.

"Anh...xe anh bị lỏng sao? Nhưng lúc đưa anh đi tôi vẫn thấy nó còn rất chắc chắn kia mài!"

Lục Cửu Ly quan tâm lên tiếng. Tiếp xúc cũng không quá lâu, nhưng Doãn Liên Thành lại cho cô một cảm giác không hề ngộp ngạt, người đàn ông này không hề khó gần hay hung tợn như trong suy nghĩ của

"Cô quan tâm nhiều như thế để làm gì? Mau ngủ đi, không cần quan tâm hay để mắt tới quá nhiều những thứ cô nghe được biết được đâu. Còn một việc nữa, những gì cô nói khi nãy, là lời trong lòng hay là đường mật? Nếu không còn tôi nữa, cô cũng sẽ không màng người đàn ông khác? Cô thực sự lựa chọn cuộc sống tầm thường ẩn danh không có tình yêu như vậy sao?"

Doãn Liên Thành lặp lại câu hỏi một lần nữa để chắc chắn cô không gạt anh. Nhìn vào đổi mắt to sâu thăm thẳm kia, Doãn Liên Thành nhìn thế nào cũng không ra được chút lừa dối gì.

"Bây giờ tôi chỉ cần anh trai trong tù mỗi ngày trôi qua đều mạnh khỏe là đủ rồi. Còn tình cảm, người có tai tiếng như tôi cũng chẳng cầu đâu! Nếu tôi nặng vấn đề tình cảm, thì đã chẳng gả cho anh rồi! Càng huống hồ, tôi đã sớm không còn niềm tin gì dành cho đàn ông nữa cả, kể cả người cũ của tôi lẫn anh hiện tại, đều nhu nhược mà nghe lời mẹ không phải sao? Một kẻ thì không bảo vệ nổi người mình yêu, một kẻ thì chấp nhận cuộc hôn nhân không có tình cảm. Nếu giả sử không còn anh, tôi chỉ muốn được sống trường thọ lâu dài, còn về đàn ông, có thêm chính là gánh nặng, là tạm bợ, là phiền toái!"

Lục Cửu Ly nói một tràng ra hết những nút thắt trong lòng cô, một lời nói, nhưng lại bóng gió đủ thể loại người, từ người cũ đến người mới. Cô tin, Dõan Liên Thành sẽ không vì những câu nói thẳng thắn thật tâm này mà buông lời trách móc cô.

Qủa nhiên, Doãn Liên Thành sau khi nghe xong liền rơi vào trạng thái đầy suy ngẫm, anh nhìn cô gái trước mặt, chỉ biết, một câu khó nói thành lời. Mãi một lúc sau, anh mới điềm đạm cất tiếng.

"Hay cho câu không cầu tình cảm? Được, tôi tin cô. Là cô tự nói như vậy đấy nhé. Lục Cửu Ly,tôi rất có thiện cảm với những lời thành thật, chỉ mong trong những câu nói hoa mỹ. êm ái đó của cô, về sau cũng đừng để ai nhìn ra một chút quỷ kế nào!"

Doãn Liên Thành nói một tràng, những lời đó, chỉ một mình bản thân anh hiểu là được.

Anh khẽ chớp mắt, nội tâm bỗng nhiên xuất hiện một chút cảm giác vô định. Dĩ nhiên anh nhìn ra kế hoạch mà người mẹ này đã dày công sắp xếp, nhưng chỉ có thể vờ như chẳng biết gì mà thuận theo. Bà ta mưu mô được, thì anh cũng thế.

Bây giờ thứ duy nhất Doãn Liên Thành có thể làm, chính là chờ đợi. Chờ đợi đến khi kế hoạch diễn ra thuận lợi, thì anh có thể đường đường chính chính mà rời đi khỏi thành phố. Các Bân lạnh lếo không có tình người này.

Khẽ thở dài, Doãn Liên Thành nhắm mắt lại trong mười giây, xác định chắc chắn điều anh đang nghĩ trong lòng. Sau đó, anh lấy điện thoại ra, gửi đi một tin nhắn.

Gửi xong, anh mới an tâm đặt điện thoại xuống. Doãn Liên Thành khế xoay đầu, nhận ra cô gái bên cạnh đã mau chóng vì mệt mỏi mà chìm vào giấc ngủ say.

Anh bất giác sờ nhẹ lên má cô, ngắm nhìn gương mặt tựa thiên thần đó, thốt ra một câu.

"Hy vọng tâm hồn của cô, thực sự sẽ vẹn tròn tinh khôi như gương mặt này. Lục Cửu Ly, cô đặc biệt khiến tôi phải tin côi"

Sáng hôm sau.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!