Lọc Truyện

Cường Gia Hàng Lâm Ở Đô Thị - Duơng Thiên (FULL)

"Thiếu gia Dương Thiên, chúng ta chuẩn bị đi nơi nào?" Tạp Long hỏi.  

             "Về thần quốc Côn Trụ hệ Ngân Hà!" Dương Thiên trực tiếp nói.  

             "Được, thiếu gia Dương Thiên, chúng ta bây giờ có thể thông qua đường tắt lỗ sâu trước, ba mươi ngày sau đến Thần Quốc Côn Trụ, sau đó trong vòng hai ngày đến Ngân Hà, tổng cộng cần thời gian ba mươi hai ngày." Tạp Long tra cứu vị trí của các lỗ sâu một chút, cười nói.  

             "Ngươi an bài được là tốt rồi." Dương Thiên gật gật đầu nói.  

             Trong 32 ngày nữa, hắn có thể trực tiếp trở lại hệ Ngân Hà trước khi trở về trái đất trong nửa ngày.  

             Lỗ sâu từ Lâm Hoa Tinh đến trái đất, lấy một phần hai tốc độ ánh sáng của phi thuyền Hi Diệu cần mười ngày, hiện tại chiếc phi thuyền gấp mười lần tốc độ ánh sáng này lại chỉ cần nửa ngày là đến được.  

             Phi thuyền thông qua lỗ sâu trực tiếp rời khỏi hành tinh Hỗn Độn khổng lồ.  

             Công ty lỗ sâu vũ trụ phân bố rất nhiều lỗ sâu, đan xen trên các hành tinh.  

             Bình thường hành tinh Hỗn Độn cách thần quốc Côn Trụ vô cùng xa xôi. Muốn thông qua phi thuyền mà đến lại cần rất nhiều thời gian. Nhưng từ hành tinh Hỗn Độn lại có một đường tắt đi thẳng tới thần quốc Côn Trụ.Mà ngoại trừ thần quốc Côn Trụ ra, công ty lỗ sâu ảo còn có 999 đường tắt lỗ sâu trực tiếp đi tới các thần quốc khác của nhân loại.  

             Ngoại trừ công ty lỗ sâu ảo ra, Liên minh cường giả vũ trụ và Ngân Hàng nhân loại vũ trụ cũng đều có đường tắt lỗ sâu đi tới một ngàn thần quốc khác của nhân loại.  

             "Ha ha, nghe nói quê hương của thiếu gia Dương Thiên chính là ở hệ Ngân Hà, nơi đó cường đại nhất chỉ là cường giả cấp Hắc Động sơ kỳ! Mà thiếu gia Dương Thiên lại có thể ở trong cuộc chiến thiên tài trổ hết tài năng, thiên phú như vậy tuyệt đối nghịch thiên." Tạp Long cười.  

             Rất hiển nhiên, lúc trước Tạp Long cũng biết được một chút tin tức về thân phận của Dương Thiên.  

             "Tạp Long, ngươi nói như vậy sẽ khiến ta kiêu ngạo đấy." Dương Thiên cười nói, hiện tại tâm tình hắn rất tốt.  

             "Tạp Long ta không biết nói dối, chỉ là nói thật mà thôi." Tạp Long cao lớn cường tráng nói thẳng.  

             Dương Thiên cười cười, cũng không phản bác cái gì, nói: "Tạp Long, ta đi nghỉ ngơi một chút, phi thuyền liền nhờ ngươi nhé."  

             "Được, thiếu gia Dương Thiên, ta cam đoan một tháng sau bình an đưa ngài đến thần quốc Côn Trụ." Tạp Long đảm bảo.  

             Dương Thiên gật gật đầu, sau đó tiến vào trong một gian phòng của phi thuyền.  

             Long Phượng Nguyên Châu chớp động, sau đó một bóng dáng màu trắng xinh đẹp xuất hiện ở trước mặt Dương Thiên.  

             Dương Thiên huy động tay phải, một quả màu trắng tản ra khí tức sinh mệnh mãnh liệt xuất hiện trong tay hắn.  

             "Tỉnh lại đi, Nhã Lộ!" Dương Thiên nhìn cô gái nhắm chặt hai mắt, trong mắt tràn đầy vẻ ôn nhu, sau đó hắn nhẹ nhàng bỏ quả Sinh Mệnh vào trong miệng Vương Nhã Lộ.  

             Quả Sinh Mệnh khi tiếp xúc với Vương Nhã Lộ, cơ hồ trong nháy mắt biến hóa thành một luồng khí lưu màu trắng, tiến vào trong cơ thể Vương Nhã Lộ.  

             Trên người Vương Nhã Lộ dần dần bị một tầng ánh sáng màu trắng bao phủ.  

             Loại ánh sáng này vẫn kéo dài hơn nửa giờ, cuối cùng ánh sáng màu trắng nhu hòa dừng lại ở trái tim Vương Nhã Lộ, tụ tập về một chỗ, cuối cùng một điểm sáng hiện lên, tất cả những ánh sáng màu trắng này đều biến mất.  

             Còn một viên thần châu màu trắng trực tiếp phun ra từ miệng Vương Nhã Lộ.  

             Đây là Thần châu bất hủ của Uy Đế.  

             Sau khi Thần châu bất hủ xuất hiện, ngón tay Vương Nhã Lộ hơi giật giật. Lông mi của cô cũng rung nhẹ, sau đó cô mở mắt.  

             Sâu trong ký ức xa xôi, một con kiến khổng lồ xuất hiện, phá hủy tất cả mọi thứ, sau đó đi tới trước căn nhà của Vương Nhã Lộ, một cước dẫm xuống. Ầm ầm! Cả thế giới chìm trong bóng tối.  

             "Tôi..." Vương Nhã Lộ mở mắt ra, ánh mắt mê mang, sau đó trong mắt cô lộ ra một tia kinh hoảng,cô nhớ tới chuyện xảy ra lúc trước.  

             "Anh Tiểu Thiên." Vương Nhã Lộ kinh hô một tiếng, muốn đứng dậy, nhưng lại cảm thấy thân thể không có khí lực, không đứng thành công.  

             "Nhã Lộ!" Bên cạnh truyền đến một giọng nói kinh hỉ.  

             Dương Thiên vội vàng đi tới bên cạnh Vương Nhã Lộ.  

             "Anh Tiểu Thiên, anh không sao chứ?"  

             Trí nhớ của Vương Nhã Lộ còn dừng lại ở tình cảnh kiến khổng lồ hủy diệt thành phố Đồng, nhìn thấy Dương Thiên, trên mặt lộ ra vẻ kinh hoảng: "Anh Tiểu Thiên, mau chạy đi, con kiến khổng lồ kia sắp tới rồi."  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!