Lọc Truyện

Cường Giả Đô Thị - Dương Thiên (FULL)

“Dương Thiên? Là cậu!” Dương Lộ Tâm nghe thấy cái tên này thì vô cùng sửng sốt. Cô ta lập tức quan sát Dương Thiên thật kỹ càng, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi. 

Lúc này cô ta đã nhận ra Dương Thiên rồi. Không ngờ thanh niên mập mạp bị cô ta tùy tiện túm lấy làm bia đỡ đạn lại có những thay đổi lớn như thế này! Cô ta suýt chút nữa đã không nhận ra hắn nữa rồi. 

“Chị Lộ Tâm, anh Tiểu Thiên, hai người quen nhau sao?” Tiểu Nam Nam ở bên cạnh, nhìn thấy biểu cảm của hai người như thế thì ngơ ngác hỏi. 

Dương Lộ Tâm không trả lời cô bé, Dương Thiên cũng không nói câu nào. 

“Tiểu Thiên, cháu tới rồi à?” Hình Chính Giang cũng nhìn thấy Dương Thiên, vui vẻ cười nói. 

“Lão Dương , giới thiệu với ông, đây là Tiểu Thiên. Chính cậu thanh niên này lúc trước đã không ngại nguy hiểm nhảy xuống sông cứu Tiểu Nam Nam!” Hình Chính Giang mỗi lần nhắc lại chuyện này đều cảm thấy sợ hãi. Ông ta và Trương Mạn Nhã chỉ có một đứa con là Tiểu Nam Nam, nếu như lần đó không có Dương Thiên dũng cảm cứu giúp, nếu thực sự mất đi Tiểu Nam Nam, thì không biết hai vợ chồng họ phải làm thế nào để tiếp tục sống nữa! 

Gương mặt nghiêm nghị của Dương Thụy Cường cũng lộ ra một tia tán thưởng: “Không tồi! Thành phố Hải chúng ta nên có được nhiều thanh niên như Tiểu Thiên thế này! Như vậy thì diện mạo của thành phố chúng ta mới càng thêm tốt đẹp!” 

Dương Thụy Cường là thị trưởng thành phố Hải, cha của Dương Lộ Tâm. 

“Lộ Tâm cũng học ở đại học An đúng không? Tiểu Thiên cũng thế, hai đứa nói chuyện nhiều lên nhé!” Hình Chính Giang cười nói. 

Ông ta coi Dương Thiên như con cháu trong nhà, âm thầm suy nghĩ xem có thể tác hợp Dương Thiên với Dương Lộ Tâm không. 

Chủ đề câu chuyện dần dần chuyển đến trên người Dương Thiên và Dương Lộ Tâm. 

“Lão Dương, tôi cảm thấy Lộ Tâm và Tiểu Thiên khá xứng đôi đấy? Hay là để cho hai đứa nó tìm hiểu nhau một chút?” Hình Chính Giang cười nói. 

“Ồ?” Dương Thụy Cường cẩn thận quan sát Dương Thiên một cái. Vẻ ngoài của Dương Thiên thì không có gì chê cả, cả người hoạt bát, nhìn thanh tú và ấm áp như ánh mặt trời, đúng là một ứng cử viên sáng giá cho vị trí con rể của ông ta. Chỉ là không biết những điều kiện khác như thế nào. 

“Tiểu Dương à, nhà cậu làm gì thế?” Dương Thụy Cường thản nhiên hỏi. 

Dương Thiên suy nghĩ một chút, Dương Thụy Cường thực sự không định chọn hắn làm con rể đấy chứ? 

Dương Thiên trả lời đúng sự thật: “Cha mẹ tôi chỉ là những người nông dân bình thường, trong nhà còn một cô em gái năm nay mới lên cấp hai.” 

Dương Thụy Cường nghe xong thì cười nói: “Gia cảnh thế nào cũng không quan trọng. Cậu học đại học xong thì định làm nghề gì? Có mục tiêu phấn đấu không?” 

Dương Thiên nói: “Tạm thời chưa có. Tôi chỉ là sinh viên năm nhất, bây giờ vẫn chưa xác định được sau này mình có thể làm cái gì. Hơn nữa, bây giờ tôi cũng không thiếu tiền, chờ năm cuối rồi suy nghĩ vẫn kịp.” 

Những lời Dương Thiên nói đều là sự thật. Bây giờ, ngoại trừ tu luyện thì hắn thực sự không biết mình có thể làm cái gì. Hơn nữa, số tiền trong tài khoản của hắn đã lên tới con số hai tỷ rồi, căn bản cũng không cần phải đi làm làm gì. 

Ít nhất thì hắn cũng không thể ra ngoài làm nhân viên bán hàng hay là bồi bàn gì đó được. 

Dương Thụy Cường nhíu mày, rất không vừa lòng với câu trả lời của Dương Thiên. 

Ông ta cho rằng một người giàu nghèo không quan trọng, nhưng nhất định phải có chí khí. Tuổi trẻ nhất định phải đặt ra mục tiêu cho mình, sau đó cố gắng hoàn thành nó. Nếu như chờ đến tận khi gần tốt nghiệp mới bắt đầu suy nghĩ thì sẽ xuất phát chậm hơn người khác rất nhiều, cũng bỏ lỡ rất nhiều cơ hội. 

Hơn nữa, Dương Thiên vừa mới nói cha mẹ chỉ là nông dân bình thường, bây giờ lại nói bản thân mình không thiếu tiền, thế chẳng phải là hắn dùng tiền mồ hôi nước mắt của cha mẹ mình sao? 

Dương Thụy Cường lập tức loại Dương Thiên khỏi danh sách con rể của mình. Nếu như con gái ông ta đi theo loại người này chỉ sẽ chỉ chịu khổ mà thôi. 

Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài mặt ông ta vẫn giữ nguyên ý cười: “Ha ha, chuyện tình cảm của Lộ Tâm do con bé tự mình quyết định là được. Chúng ta là bậc cha mẹ, không tiện can thiệp!” 

Nói thì nói như vậy, nhưng những người sáng suốt chỉ nghe là đã có thể hiểu được ý tứ bên trong. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!