Lọc Truyện

Cưới Nhầm Chồng Hào Môn - Cẩm Thời

Lý Cảnh Phi nói: “Nói ra cũng lạ, tên họ Tần kia không hề quan tâm đến chuyện này, cũng không biết anh ta muốn làm gì?”

Cố Hoàng Hải thu hồi ánh mắt, nhìn Lý Cảnh Phi: “Anh nói anh ta không quan tâm?”

Lý Cảnh Phi nói: “Tôi nghĩ, có phải tên họ Tần đó vẫn chưa ý thức được việc đắc tội cậu là chuyện nghiêm trọng đến cỡ nào đó?”

Cố Hoàng Hải nói: “Vậy thì tiếp tục gây áp lực cho tôi.”

Chỉ khi anh ta ép tên họ Tần đến bước đường cùng, khiến tên họ Tần đến cầu xin anh ta, thế thì anh ta chỉ cần nói bóng gió một chút để tên họ Tần ly hôn với Giản Ánh Nhu, anh ta có thể tha cho anh một lối thoát, như vậy là đủ rồi.

Giản Ánh Nhu đi đi dừng dừng, dừng dừng đi đi, sau đó đi đến phố ẩm thực nổi tiếng ở thành phố Giang Bắc.

Phố ẩm thực có thức ăn ngon đến từ khắp nơi trên đất nước, đi dọc con đường, những món ăn nhỏ đủ loại màu sắc hình dạng Giản Ánh Nhu đều mua và nếm thử một chút.

Sau khi ăn xong, chuyện nghĩ không thông cũng nghĩ thông rồi.

Hà cớ gì cô phải tự làm cho mình khó chịu, buổi tối quay về nói chuyện đàng hoàng với Tần Kính Thiên. Ngày tháng có thể sống thì cứ tiếp tục sống, không thể sống nữa thì nói tiếng tạm biệt mỗi người tự sống cuộc sống của mình, chẳng có gì lớn.

Về đến nhà mở cửa ra, Đậu Đậu xông đến chạy một vòng quanh cô, biểu đạt sự nhớ nhung của nó đối với mẹ bằng tiếng gâu gâu.

Giản Ánh Nhu bế Đậu Đậu lên, sát lại gần đầu của nó, cọ cọ vài cái: “Nhóc con Đậu Đậu, mẹ biết con rất nhớ mẹ.”

“Gâu gâu gâu…” Đậu Đậu biểu đạt mình thật sự rất nhớ mẹ bằng tiếng gâu gâu.

“Nhóc con Đậu Đậu, con tự chơi đi, mẹ đi nấu cơm.” Giản Ánh Nhu đặt Đậu Đậu xuống, lại xoa đầu nó.

Mặc dù Giản Ánh Nhu tự ăn rất no, nhưng cơm thì vẫn phải nấu, chẳng phải Tần Kính Thiên vẫn chưa ăn cơm sao.

Cô đã từng nói, chỉ cần danh phận của hai người vẫn còn đó, cô sẽ cố gắng làm một người vợ đạt tiêu chuẩn.

Khi Giản Ánh Nhu nấu ăn sắp xong, Tần Kính Thiên tan ca về nhà.

Tần Kính Thiên đi đến nhà bếp: “Giản Ánh Nhu, anh về rồi.”

“Rau đã xào xong, chẳng bao lâu là có thể ăn.” Giản Ánh Nhu quay đầu nhìn anh, cười với anh.

Rất nhanh hai món ăn đã lên bàn, Giản Ánh Nhu bới một bát cơm cho Tần Kính Thiên.

Tần Kính Thiên nhìn cô: “Em không ăn sao?”

“Buổi chiều đã ăn ở bên ngoài rồi.” Giản Ánh Nhu khựng lại, lại nói: “Anh ăn trước đi. Ăn xong rồi thì em có chuyện muốn nói với anh.”

Cũng không quan tâm Tần Kính Thiên có biểu cảm gì, bỏ lại câu nói, Giản Ánh Nhu đi đến ban công phòng khách, lấy bình tưới cây tưới nước cho hoa.

Căn hộ mà bọn họ đang ở có ba phòng ngủ hai phòng khách, một phòng bếp hai nhà vệ sinh, đại khái là khoảng một trăm sáu mươi mét vuông. Diện tích của phòng khách và phòng ngủ chính là lớn nhất, đều có ban công ngắm cảnh, hai người ở thật sự hơi rộng rãi.

Giản Ánh Nhu đã ở đây hơn một tháng, nhưng cô chưa từng tự quét dọn phòng. Mỗi ngày, khi bọn họ không có ở nhà đều có người đến dọn dẹp.

Giản Ánh Nhu vốn không biết có người đến chăm sóc, còn nghĩ rằng vì ít người ở nên không bẩn, mãi đến ngày thứ hai Đậu Đậu đến, Đậu Đậu trở nên sạch hơn thì cô mới biết những chuyện này đều do Tần Kính Thiên sắp xếp.

Hơn nữa người dọn dẹp cũng chọn lúc bọn họ không ở nhà mà đến, dọn dẹp cực kỳ sạch sẽ, có thể nói là không còn một hạt bụi.

Giản Ánh Nhu cầm bình tưới tưới hoa, Đậu Đậu nhảy tới nhảy lui bên chân cô, cố gắng muốn thu hút sự chú ý của cô.

Cô nhìn nó, không nhịn được mà cười thành tiếng: “Đậu Đậu ngốc, đừng nhảy nữa, con là cục cưng của mẹ, sao mẹ không nhìn thấy con được.”

Tần Kính Thiên ăn cơm xong thì đi đến, nhìn thấy bọn họ chơi đùa vui vẻ như vậy, anh nhất thời không nỡ làm phiền.

Giản Ánh Nhu cảm giác được ánh nhìn chăm chú ở sau lưng, quay đầu nhìn lại, đối diện với ánh mắt thâm thúy khó hiểu của Tần Kính Thiên, cô cười: “Ăn no rồi?”

“Ừm.” Tần Kính Thiên gật đầu, đi đến bên cạnh cô rồi đứng lại: “Em muốn nói gì với anh?”

Giản Ánh Nhu nhìn anh, cười dịu dàng, ánh mắt như dòng nước mùa thu trong vắt: “Tần Kính Thiên, em biết anh kết hôn với em không phải vì tình yêu. Nếu như ngày nào đó anh tìm thấy người mà anh muốn sống chung cả đời, xin anh nói thẳng ra, chúng ta chia tay trong vui vẻ.”

Nói hết một mạch, Giản Ánh Nhu cảm thấy cả người đều thoải mái rồi.

Lăng Hoài Ngọc thường nói Giản Ánh Nhu là một đứa cứng đầu, chuyện đã nhận định sẽ không dễ dàng thay đổi. Học tập, công việc, tình cảm, chỉ cần là chuyện mà cô nhận định, cô sẽ cố gắng làm tốt nhất.

Giản Ánh Nhu quyết định kết hôn với Tần Kính Thiên, tức là đã quyết tâm muốn sống hạnh phúc với Tần Kính Thiên cả đời.

Bây giờ giữa hai người có một người đã xuất hiện vấn đề, Giản Ánh Nhu không muốn giống như trước kia nữa, cố chấp đến khi sự việc phát triển đến bước không thể thu dọn được thì mới chia tay, như vậy rất khó chịu.

Bởi vì từng có kinh nghiệm, Giản Ánh Nhu cảm thấy đề xuất chia tay sớm, đối với cô, đối với Tần Kính Thiên mà nói đều có lợi không hại.

“Giản Ánh Nhu…” Tần Kính Thiên nặng nề gọi tên cô, ánh mắt thâm thúy khó đoán: “Em cảm thấy anh kết hôn với em là vui đùa à?”

Giản Ánh Nhu gãi đầu: “Em không biết.”

Chữ “biết” vẫn chưa thốt lên ra thì Tần Kính Thiên đã ép Giản Ánh Nhu vào tường, bờ môi nóng hổi lập tức phủ lên môi cô.

Giản Ánh Nhu ngạc nhiên mở to hai mắt, Tần Kính Thiên giơ một bàn tay lên che mắt của cô.

Anh khống chế cô ở giữa anh và bức tường, hôn cô điên cuồng, môi lưỡi quấn lấy nhau, cứ như vậy, từng chút từng chút xâm chiếm tất cả cảm giác của cô.

Vừa bắt đầu, Giản Ánh Nhu vẫn còn sức lực đánh anh, dần dần, cả người cô đều mềm nhũn, hai bàn tay nắm chặt lấy quần áo của anh, thậm chí đáp trả một cách không lưu loát.

Trên người Tần Kính Thiên luôn có mùi hương sạch sẽ dễ chịu, rất nhạt, chỉ có khi đứng cách anh rất gần thì mới có thể ngửi được.

Dần dần, Giản Ánh Nhu cảm thấy hình như mình sắp ngạt thở rồi, bị Tần Kính Thiên hôn đến mức không thở nổi.

Từ trước đến này, cô không biết, người đàn ông bên ngoài trông có vẻ dịu dàng nho nhã, trong xương tủy lại dũng mãnh đến vậy, một nụ hôn có thể hôn đến mức mắt cô nổi đom đóm.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!