Lọc Truyện

 Cuộc hôn nhân chớp nhoáng ngàn tỷ: Vợ yêu, ôm cái nào

40 : Có mương ắt có lửa

1676 Words

Không hiểu sao đột nhiên nghĩ tới người này , trong lòng cô có chút thót lên, rất nhanh liền thay đổi suy nghĩ, " Tiểu Mỹ, có thời gian tôi sẽ hỏi em một lời khuyên, hi vọng em không tiếc chỉ giáo cho tôi. "

" Em rất vinh dự được dạy thiếu phu nhân cách trang điểm . " Tiểu Mỹ ngọt ngào đồng ý .

Sau khi trang điểm và thay quần áo, Lục Tiểu Khê đứng trước gương và quay lại, hỏi Tiểu Mỹ, " Nhìn được không? "

Tiểu Mỹ giơ ngón tay cái lên, " Thiếu phu nhân vốn đã xinh đẹp rồi, nhưng trang điểm thêm váy cùng giày cao gót, liền xinh đẹp như tiên nữ. "

" Tiểu Mỹ, em cũng quá phóng đại rồi đi ? " Lục Tiểu Khê xấu hổ lè lưỡi.

Giống như lần trước, Tiểu Mỹ nghiêm túc nói: " Đương nhiên là thật, thiếu phu nhân thật sự rất đẹp! "

Cô ngượng ngùng cười cười, tự nói với bản thân ăn mặc xinh đẹp trong gương: " Đẹp hay không không quan trọng, chỉ cần không làm Hoắc Ngự Đình bị tụt lại là được, dù sao hắn cũng rất đẹp trai . .."

Ừ thì, cô vẫn tán thành vẻ ngoài của Hoắc Ngự Đình trong tiềm thức .

Cho dù chỉ là có dịp gặp thì chơi, thì cũng phải phối hợp một cách hoàn hảo không phải sao?

" Tiên sinh và thiếu phu nhân đều là tâm điểm chú ý. Không ai có thể cản trở được đối phương.” nếu nói Hoắc Ngự Đình là người đàn ông đẹp trai nhất thế giới, thì cô thân là vợ của hắn sẽ là người phụ nữ đẹp nhất thế giới.

Cô ấy ngưỡng mộ Hoắc Ngự Đình từ tận đáy lòng và thích người hòa đồng dễ gần như Lục Tiểu Khê.

" Tiểu Mỹ, em hẳn là nên gọi là Tiểu ngọt mới đúng. " Lục Tiểu Khê biết Tiểu Mỹ có ý chân thành, không phải nói những lời này chỉ để lấy lòng cô.

Xuống lầu không bao lâu, Hoắc Ngự Đình liền từ bên ngoài trở về.

Hắn ta mặc một bộ vest đặt may thủ công, dáng người cao lớn, dưới khuôn mặt tuấn tú như trời sinh như tượng tạc của anh ta luôn là một vẻ lạnh lùng mà người lạ không nên bước vào.

“ Tôi chuẩn bị xong rồi. ” Cô đi giày cao gót, chậm rãi đi về phía hắn, sợ sơ ý té ngã.

Hoắc Ngự Đình lạnh lùng liếc nhìn cô, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó nhìn cô từ trên xuống dưới, trong lòng rất hài lòng, nhưng trên mặt lại không có một tia dao động nào.

" Đi thôi . " Hắn lạnh lùng nói.

“ Ồ …” Cô đi theo phía sau hắn.

" A ..."

Dù đi rất cẩn thận nhưng cô vẫn vô tình trẹo chân.

Hoắc Ngự Đình nghe thấy âm thanh liền quay đầu lại, nhìn thấy cô ngã xuống đất, lạnh lùng nhíu mày, đi tới đỡ cô dậy: " Làm sao vậy? "

Cô lẩm bẩm, " Đây là lần thứ hai tôi đi giày cao gót ..." Không biết vì sao, cô có vẻ đặc biệt sai lầm khi nói ra điều này.

Hoắc Ngự Đình nhíu mày , liếc nhìn đôi giày cao gót dưới chân, nói với Tiểu Mỹ đứng cách đó không xa: " Mang tiểu thư vào trong đổi một đôi giày cao gót đế dày. "

" Còn có đề dày? " Tất cả những gì cô thấy là giày cao gót đế nhọn ...

“ Ở trong gian phòng khác . ” Hắn nhíu mày, giọng không kiên nhẫn.

Sau khi Tiểu Mỹ đưa cô đến căn phòng bên cạnh phòng ngủ, cô bị sốc bởi cảnh tượng lớn trong phòng.

Tủ quần áo chất đầy quần áo được phân loại theo bốn mùa xuân hạ thu đông, giày dép đủ kiểu dáng trên giá giày được sắp xếp ngăn nắp thành từng loại khác nhau, còn có nón, quần áo trang trí, hộp trang sức .. .Tóm lại là có tất cả những thứ mà một người phụ nữ cần.

Chúa ơi , quần áo và giày dép ở đây đủ để dùng cả đời, hơn nữa đây là những món đồ hợp thời trang.

Đợi đã, nếu như tất cả những thứ này không được chuẩn bị cho cô.

Chẳng lẽ là cho người yêu của Hoắc Ngự Đình, Hạ Yên Nhiên?

Thời gian không còn nhiều, cô không cho phép mình suy nghĩ thấu đáo, sau khi thay một đôi giày đi lại ổn định hơn, cô vội vàng đi theo bước chân của Hoắc Ngự Đình.

Sau khi lên xe , cô thở phào nhẹ nhõm: " Tuy rằng tôi vẫn chưa quen đi giày cao gót, nhưng so với đôi vừa rồi thì đi vững vàng hơn nhiều. "

Cô nhất thời vui vẻ giơ chân lên, giống như đang khoe đôi giày dưới chân vậy.

Hoắc Ngự Đình không khỏi liếc nhìn đôi giày, ánh mắt thâm thúy, ít suy nghĩ.

Lục Tiểu Khê không nhận thấy biểu hiện kỳ lạ của hắn và chỉ tập trung vào việc trả lời tin nhắn văn bản của Vu Lôi.

Nửa giờ sau, bọn họ đến địa điểm tổ chức tiệc.

Vừa mở cửa xe, cảnh tượng hoành tráng trước mắt không thua gì lần đón khách vừa rồi.

Thảm đỏ trải dài đến cuối khách sạn, các nhân viên đứng hai bên thảm đỏ chào đón họ, còn có các phóng viên truyền thông đã chờ sẵn ở địa điểm, những người đàn ông và phụ nữ đến tham dự trong trang phục hoành tráng ... Không khí như một lễ trao giải lớn.

Không biết do hồi hộp hay nhập vai nhanh mà lần này cô khoác tay hắn mà không cần anh nhắc nhở.

Hoắc Ngự Đình liếc cô một cái, khóe môi khẽ nhếch, nở nụ cười nửa miệng.

“ Mau lên, Hoắc thiếu và Hoắc thiếu phu nhân tới rồi! ” Một đám phóng viên xông lên trước, chuẩn bị bắt lấy tin tức nóng hổi.

“ Xin lỗi mọi người, Hoắc tổng không tiếp nhận bất kỳ cuộc phỏng vấn nào, xin mời lùi lại. ” Vệ sĩ của Hoắc Ngự Đình tiến lên ngăn đám phóng viên đang kích động lại .

Hoắc Ngự Đình bình tĩnh ôm lấy vai Lục Tiểu Khê, vòng tay siết chặt, ôm chặt lấy cô.

Cô không biết có bao nhiêu người đang ghen tị với động thái này.

Lục Tiểu Khê cảm thấy như mình đang ở trong một giấc mơ, gần như được người nào đó ôm vào sảnh tiệc.

Trong khách sạn lộng lẫy , nam nữ nam nữ ra vào đan xen với nhau , cười nói không ngớt.

Đây là một bữa tiệc ăn uống khác phải không?

Vào thời điểm đó , nhiều người nổi tiếng trong giới kinh doanh đã đến chào Hoắc Ngự Đình.

Lục Tiểu Khê đưa mắt nhìn quanh tìm Vu Lôi, khi cô định gửi tin nhắn cho cô ấy, Vu Lôi đã chạy tới và vỗ vai cô, " Tiểu Khê, tớ ở đây! "

Lục Tiểu Khê nhìn cô mặc một chiếc váy hai dây màu xanh lam, rất khác so với trang phục thường ngày của cô ấy, cô cười mất tự nhiên, nhẹ giọng hỏi: "Tại sao ngực lại bị lộ ? Có thể nhìn thấy rãnh đi? "

Vu Lôi không chút xấu hổ trả lời: " Có rãnh ắt có lửa. "

Lục Tiểu Khê đột nhiên đỏ mặt, theo bản năng liếc nhìn Hoắc Ngự Đình, phát hiện vẻ mặt lạnh lùng của hắn ta vẫn không thay đổi, đáp lại người chào hỏi bằng một cái gật đầu.

" Chào Hoắc tổng, tôi là Vu Lôi, chị em tốt nhất của Tiểu Khê. Rất vinh dự được gặp anh, cũng cảm ơn anh vì đã để cho tôi tới trải nghiệm " Vu Lôi chào đón Hoắc Ngự Đình một cách nghiêm túc.

Hoắc Ngự Đình liếc nàng một cái, thấp giọng nói: " Xin chào. "

Lục Tiểu Khê vốn tưởng rằng người nào đó sẽ làm bộ làm ngơ và phớt lờ cô ấy, nhưng không ngờ hắn ta lại đáp lại, điều này thực sự hiếm thấy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!