Lọc Truyện

Cực Phẩm Toàn Năng Y Thánh - Dương Kiệt (FULL)

"Giúp, giúp cô?" 

 Nhìn dáng vẻ yếu ớt như sắp chết của người đẹp trước mặt, chẳng những Dương Kiệt không một chút thương hương tiếc ngọc mà ngược lại trong mắt hắn còn thoáng hiện vẻ khinh bỉ. 

 Không phải chỉ là đau bụng kinh thôi à? Có cần ra vẻ chết đi sống lại như vậy không? Làm như vừa bị người khác thọc một dao không bằng. Ông đây từ nhỏ đến lớn đâu phải chưa từng thấy phụ nữ, có ai đau bụng kinh như cô không? 

 Cô gái này có vẻ thích diễn quá nhỉ! 

 "Anh trai, giúp tôi gọi bạn tôi đến đây được không? Tôi đau bụng quá, sắp chịu không nổi nữa…" Người đẹp nước mắt lưng tròng, mồ hôi đầm đìa, ôm bụng run rẩy. Đối phương ngẩng khuôn mặt xinh đẹp lê hoa đái vũ, cầu xin Dương Kiệt. 

 Ngờ đâu Dương Kiệt khinh thường bĩu môi nói: "Không phải chỉ là đau bụng kinh thôi à? Chút chuyện cỏn con này cần gì nhờ cậy ai, đưa tay cho tôi." 

 Nói xong, Dương Kiệt dứt khoát cầm lấy bàn tay mềm mại của cô gái, đặt lên tay mình, mân mê một lúc tìm vị trí hổ khẩu. 

 "Anh, anh muốn làm gì?" 

 Người đẹp bỗng thấy không ổn. 

 Tên "nông dân" bên cạnh mình không những không giúp mình gọi người mà còn nhân cơ hội sàm sỡ, sờ tay nhỏ mình! 

 Cô gái hoảng sợ đến nỗi mặt mày tái mét. 

 Thế nhưng hiện giờ cô còn không có sức nói chuyện chứ đừng nói là rút tay khỏi ma trảo của Dương Kiệt. 

 "Anh trai nhỏ, xin anh, đừng mà…" 

 Thoáng chốc, cô rơi nước mắt như mưa, cầu xin Dương Kiệt, hy vọng đối phương buông tha cho mình. 

 "Cô buồn cười nhỉ? Trước mặt mọi người thế này tôi có thể làm gì? Còn không phải đang giúp cô đây à. Hừ hừ, chẳng phải hồi nãy cô nhờ tôi giúp à?" 

 Dương Kiệt cười hì hì. 

 Thế nhưng người đẹp bên cạnh lại thấy nụ cười của tên "nông dân" vô cùng xảo trá, ba hồn bảy vía như sắp bay mất. 

 Giờ khắc này, vô số cảnh lưu manh sàm sỡ con gái nhà lành cô từng coi trên tivi bỗng bám hết vào người Dương Kiệt, hắn giống như ma đầu hung ác, sắc quỷ bụng đói ăn quàng, chuẩn bị xuống tay với cô! 

 "Cầu xin anh, không cần như vậy…" 

 Người đẹp hoảng sợ rụt người về sau. 

 Có điều chỗ ngồi của cô sát cửa sổ, bên cạnh lại Dương Kiệt chắn mất, không nhìn thấy tình hình bên ngoài, hẳn người ngoài cũng không thể trông thấy bên trong, đúng là kêu trời không thấu! 

 Thoáng chốc, trong đầu cô lại ùa ra vô vàn hình ảnh đáng sợ, sắc mặt càng ngày càng trắng bệch, mồ hôi thi nhau túa ra như suối. 

 "Ủa không phải chỉ là đau bụng kinh à? Sao lại đổ mồ hôi nhiều thế." 

 Dương Kiệt ngẩng đầu nhìn thoáng qua người đẹp, lập tức cạn lời, chẳng biết cô gái này đang nghĩ ngợi lung tung gì nữa. 

 "Á! Đau quá! Cái đồ lưu manh nhà anh, sao tự dưng lại nhéo tôi thế?" 

 Đúng lúc này, tay Dương Kiệt hơi dùng sức, người đẹp kia hít một hơi, không đếm xỉa gì hét lên. 

 "Cô hét cái gì? Hù chết tôi! Tôi đang giúp cô trị chứng đau bụng kinh đấy!" Ai ngờ giọng Dương Kiệt la lớn hơn. 

 Người đẹp lập tức rụt lại như chim sợ cành cong, ngồi im không dám nhúc nhích, nhìn hắn đầy sợ sệt. 

 "Tôi, tôi không kêu nữa… Anh làm tôi đau." Đối phương bĩu môi, vô cùng tủi thân nhưng không dám lớn tiếng nữa, sợ mình đắc tội tên "nông dân" này. 

 Có câu nói, hung ác sợ lỗ mãng, giàu sang sợ nghèo đói. Trong mắt cô, tên "nông dân" này vừa hung vừa nghèo, nói không chừng sẽ làm ra chuyện trời đất không dung gì đó, e rằng con cừu non là cô chỉ có thể tạm thời nhân nhượng vì lợi ích sau này. 

 Cầu xin Bồ Tát phù hộ con, tiếp viên hàng không mau tới đây kiểm tra đi. Đến lúc đó, cô sẽ báo cáo tên này sàm sỡ mình! 

 "Đau? Vậy chứng minh có hiệu quả rồi đấy!" 

 Dương Kiệt mặc kệ, nắm lấy tay người đẹp, không ngừng bấm nhẹ hổ khẩu: "Thấy không, chỗ này là huyệt Hợp Cốc, còn gọi là hổ khẩu đấy. Khi nào cô đau bụng kinh cũng có thể tự mình làm, vị trí nằm trên mu bàn tay, giữa điểm kết nối của ngón cái và ngón trỏ." 

 Dương Kiệt vừa nói vừa bóp nhẹ chỗ đó vài cái. 

 "Ơ, bị cái tên lưu manh này nhéo mấy cái xong bụng mình êm hẳn." Đến tận lúc này, người đẹp mới phát hiện hình như bản thân hiểu lầm người trước mặt rồi, hắn thật sự chữa chứng đau bụng kinh giúp cô. 

 May mắn vừa rồi cô không la lớn, bằng không mất mặt chết. 

 Nghĩ đến đây, lại cảm nhận tay nhỏ đang bị một người đàn ông xa lạ xoa nắn, người đẹp đỏ mặt, ánh mắt thoáng hiện vẻ xấu hổ. 

 Xoa bóp chừng mười phút, Dương Kiệt thấy sắc mặt người đẹp tươi tắn hơn trước, cũng không rên đau nữa, ngược lại vẫn luôn cúi đầu, giống như rất thoải mái. 

 "Hừ!" 

 Hắn hừ một tiếng, dừng động tác. 

 Kỳ thật đau bụng kinh bóp chừng năm phút là được rồi, chẳng qua hiếm khi gặp được người đẹp cho phép nên Dương Kiệt muốn chiếm đủ tiện nghi. 

 Giờ hắn phát hiện, hình như mình vừa làm chuyện ngu xuẩn. 

 Cái cô này trông hưởng thụ quá thể, còn hắn thì không khác gì mấy em gái phục vụ bóp chân đấm lưng cho các đại gia, thế là tâm tư gì đó bay sạch, dứt khoát thả tay người đẹp xuống. 

 "Í, sao anh không bóp nữa?" 

 Dương Kiệt dừng tay, người đẹp khó hiểu ngẩng đầu hỏi. 

 Hổ khẩu được Dương Kiệt xoa bóp một phen, chứng đau bụng kinh của cô cũng hết. Cùng lúc đó, một luồng khí ấm tràn ra từ bụng, sau đó di chuyển khắp cả người, khiến cô thoải mái đến từng lỗ chân lông. 

 "Tôi hỏi cô này, cô được tôi bóp thế có thấy sướng không?" Dương Kiệt không trả lời mà hỏi ngược lại, giọng khá lớn. 

 Thoáng chốc, cậu thanh niên ngồi ghế trước đang nghịch điện thoại và ông chú ngồi ghế sau đang xem bóng đá lập tức thẳng sống lưng, tò mò nghiêng đầu lại gần. 

 Tâm hóng hớt hừng hực. 

 "Tôi thấy thoải mái lắm, cảm ơn anh nhé." Người đẹp chân thành cảm ơn. 

 Vừa rồi cô đau suýt chết, sở dĩ nhờ Dương Kiệt gọi người giúp là vì cô có một người bạn học ngồi khoang sau. Ai ngờ anh trai nhỏ này lại có cách chữa hết tật xấu hễ tới tháng là đau bụng của mình. 

 Bốp! 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!