Lọc Truyện

Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội

Chương 1519
Cô đoán đoán là họ đã quen với những thứ như thế này trong Cbiz.
Khoảng một phút sau, LEO nói: “Là Tống Khiết Nhã phải không?”
“LEO, chuyện này còn chưa xác định, cậu đừng nói bừa.” Nguyễn Thiên Vũ lập tức bác bỏ, “Tống Khiết Nhã là tiền bối của cậu, cậu cùng cô ấy “đẩy thuyền” cũng không có hại gì.”
Huống chi, bởi vì chương trình giải trí hai người đã thu hút không ít fan CP, “đẩy thuyền” sẽ chỉ có lợi cho lưu lượng của cậu.
“Nhưng tôi là một ca sĩ hát nhảy, ngày nào cũng có scandal.”
“Nhưng như vậy sẽ có lưu lượng.” Nguyễn Thiên Vũ trực tiếp ngắt lời Leo, 

“Cậu có lưu lượng, mới có thể nhìn thấy thực lực của cậu, ở thời đại tôn sùng lưu lượng này, bất kể là đen hay đỏ, chỉ cần là lưu lượng, chính là thắng.”
“Không có lưu lượng, thực lực cậu mạnh bao nhiêu cũng vô dụng.”
Nguyễn Thiên Vũ nói xong, liền đi tới bên cạnh Leo, “Trong khoảng thời gian này cậu nghĩ ngơi cho tốt, tôi đi thương lượng với người đại diện của Tống Khiết Nhã xem, có thể thực hiện một đợt hợp tác đôi bên cùng có lợi hay không, cũng không thể để cậu bị thương uổng phí lần này.”
Đối mặt với những lời này của Nguyễn Thiên Vũ, Leo há miệng, rõ ràng là có chuyện muốn nói, đến cuối cùng vẫn không nói ra gì, trực tiếp buông thả. 

Dù sao Mộ An An cũng là người ngoài, không thể can thiệp nhiều hơn.
Chỉ là nhìn đôi mắt Leo ảm đạm xuống, suy nghĩ một chút, lúc cấp cứu, Leo đã nói với cô những lời này.
Luôn cảm thấy
Thật đáng thương.
“Anh Thiên Vũ, tôi muốn nói với bác sĩ Mộ hai câu.” Leo nói
Được, tôi đi gọi điện thoại cho bên Tống Khiết Nhã, hẹn thời gian.
Nguyễn Thiên Vũ cũng dứt khoát, cầm di động đi ra ngoài, nhân tiện đóng cửa phòng lại.
Nguyễn Thiên Vũ vừa đi, Leo liền cười khổ, “Ngại quá, để cô cười rồi. Tôi vào
ra mắt đã lâu, mặc dù đã ở vị trí c, nhưng cũng giống như cũng không có cái gì có thể ra tay tác phẩm, mỗi ngày đều hoạt động tại chương trình giải trí.”

Nói xong, Leo bất đắc dĩ nhún vai.
Bản thân Mộ An An cũng không biết an ủi người khác, hơn nữa cũng không quen biết nhiều với Leo.
Cô ấy chỉ nói, “Mọi ngành nghề đều cỏ áp lực.” “An An, trưa mai cô cho tôi mượn giờ nghỉ trưa được không?” Leo đột nhiên 

mở miệng
Mộ An An không hiểu, “Cần tôi làm gì?”
“Tôi cần cô đi cùng tôi đến một nơi,” Leo nói.
Mộ An An không lập tức đáp lại, phản ứng đầu tiên của cô là cự tuyệt.
Mà Mộ An An còn chưa nói xong, Leo còn nói, “Rất quan trọng, Thiên Vũ sẽ không đồng ý tôi rời khỏi phòng bệnh này, bởi vì anh ấy nói những người hâm mộ vẫn luôn ở bên ngoài, tôi vừa rời đi sẽ tìm được tôi. Nhưng nơi đó tôi thật sự rất muốn đi, hơn nữa chỉ có ngày mai.”
“Sao anh không tìm người khác, dù sao chúng ta cũng không thân lắm.” Mộ An An nói trắng ra. 
Leo lại nở nụ cười, “Nhưng tôi ngoại trừ quản lý, bên cạnh không có ai cả.”
Anh mặc dù đang cười, nhưng đôi mắt ảm đạm xuống, “Có thể nói ra, cô sẽ cảm thấy tôi rất kỳ quái, từ nhỏ đến lớn, tôi kỳ thật không có bạn bè, vẫn làm theo ý mình, bao gồm làm thực tập sinh, rồi ra mắt.”
“Cơ bản không có một người bạn nào có thể ở cùng tôi vào ngày mai.”
Mộ An An nhìn cảm giác cô độc của Leo, trong nháy mắt cảm động lây.
Trước khi quen biết Trần Hoa, Mộ An An chỉ có một mình, luôn làm theo ý mình.
Hưởng thụ, cũng cô độc.

Nhưng dù vậy, ngoài miệng Mộ An An

vẫn khẳng định

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!