Lọc Truyện

Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội

Chương 1516
Mộ An An chỉ dừng lại một chút ngắn ngủi, sau đó buông tay lỗ tai Thất gia ra, lúc ngồi trở lại vị trí, hành động bình tĩnh.
Rất tùy ý nói một câu, “Khóe miệng chú có gì đó, đồ ăn không nên lãng phí.”
Nói xong, ngước mắt nhìn Thất gia, còn liếm liếm môi, cảm giác vẫn chưa hết.
Thất gia nhìn chằm chằm cô gái nhỏ trước mặt.
Nhất là dừng lại trên môi cô gái nhỏ, ánh mắt càng ngày càng sâu, thậm chí yết hầu lăn một cái.
Một giây sau, anh đột nhiên đưa tay muốn chạm mặt cô gái nhỏ, Mộ An An lại giống như sớm có phòng bị, trực tiếp từ trên ghế đứng lên, trốn sang bên kia. 

Thất gia, môi chú hơi khô a.
Mộ An An nói xong, đi vào trong,” Chú chờ cháu một chút”
Nói xong, vội vàng chạy vào bên trong.
Giống như một cơn gió.
Sau đó lại giống như một trận gió chạy ra, trong tay có thêm một cây son dưỡng môi.
Mộ An An đứng bên cạnh Thất gia, “Thất gia, cái này cháu thường dùng, sắp dùng hết rồi, để cháu bôi cho chú”
Vừa nói vừa đè bả vai người đàn ông xuống, cúi đầu, rầt chậm rãi giúp anh dưỡng môi 

Tóc cô đang thả, vừa cuối đầu mái tóc dài mềm mại liền trực tiếp rủ xuống, cái miệng nhỏ nhắn hồng hào hơi hơi mở ra.
Làn da mịn màng, đôi mắt đẹp.
Trên người cô mặc một chiếc áo phông trắng form rộng dài đến đùi, phía dưới là một đôi chân trắng nõn dài thẳng tắp.
Lúc cúi người, cổ áo có chút hớ hênh, từ cổ đến xương quai xanh vẫn còn đọng lại dấu vết ngày hôm qua anh để lại.
Ánh mắt Tông Chính Ngự càng ngày càng sâu.
Khi Mộ An An cất son môi đi, anh trực tiếp đứng dậy đẩy cô ngồi xuống quầy bar trống bên cạnh. 

Mộ An An kêu lên, “Thất gia, chú làm gì vậy?”
Nửa người cô đều nằm trên quầy bar, cơ thể bị ép vào ngăn tủ phía dưới quầy bar.
Bị ấn như vậy, cổ áo bị hở ra rất nhiều.
Người đàn ông nâng cằm Mộ An An lên, “Nhóc con, muốn câu dẫn chú à?”
Mộ An lắp bắp, “Thất gia, chú đang nói cái gì vậy?”
Tông Chính Ngự như bị nhập, môi
chạm môi Mộ An An, “Cô bé, trêu chọc người khác là phải trả giá, hiểu chứ?”

Mộ An An lắc đầu, thân thể thuận theo quầy bar trượt đi, trực tiếp trượt ra khỏi vòng tay của Thất gia, lúc quỳ trên mặt đất, đầu lại không cẩn thận đụng vào người đàn ông trước mặt…
Mộ An An vội vàng chống tay, bò ra khỏi khu vực nguy hiểm.
Cô tránh rất nhanh, người lập tức nhảy về phía phòng ngủ, “Vậy thì sao, Thất gia, lát nữa cháu phải đi tìm thầy Trịnh Thừa học tập, phải nhanh chóng thay quần áo, nếu không sẽ muộn.”
“ Chú biết đấy, vị giáo sư này không thích lãng phí thời gian.”
Nói xong, Mộ An An nhanh chóng đi vào, dùng sức đóng cửa lại. 

Thất gia còn nghe được thanh âm ‘cạch’ khóa chốt trong lại.
Tông Chính Ngự đứng tại chỗ, ngón cái lướt qua khóa môi bị Mộ An An liếm ban nảy.
“Cô bé, cháu đã lớn rồi.”
Anh quay lạl chỗ ngồi và nhấc điện thoại di động lên.
Gõ một dòng vào công cụ tìm kiếm: Tôi nên làm gì nếu bị một cô bé tán tỉnh?
Trang web thứ hai nhập vào: Cô bé tán tỉnh xong bỏ chạy, làm sao để xử lí?
Trong phòng.
Mộ An An vừa khóa cửa lại, toàn thân áp vào cửa, che đậy trái tim đang đập loạn của mình. 

Điều này thật thú vị.
Thú vị như địa ngục.
Nhưng nó cũng… rát tuyệt.
Nghĩ đến những gì Thất gia vừa làm, Mộ An An lập tức cảm thấy như mình đã giành lại được chiến thắng.
Tông Chính Ngự, đánh chậm rãi, có nhiều chiêu.
Mộ An An cúi đầu, nhanh chóng lấy điện thoại ra và xem các trang trên trình duyệt. 

Tất cả các bài viết về kỹ thuật tán tỉnh bạn trai.
Mộ An An thu thập chúng từng cái một.
Sử dụng nó từ từ.
Cô ném điện thoại lên giường, rất kiêu ngạo bước vào phòng thay đồ rồi bắt đầu thay quần áo.
Sau khi làm mọi thứ xong, Mộ An An mở cửa phòng. 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!