Lọc Truyện

Cô Vợ Nhặt Của Chu Tổng - An Mạc Hạ


An Mạc Hạ nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra lý do, cuối cùng quyết định từ bỏ. 

Chu Dịch Phong đang làm gì thì có liên quan gì đến cô? 

Cô chỉ cần lo tốt cho mình là được, hơn nữa còn con đường “phục thù” khó khăn dài đằng đẵng đang đợi cô nữa kìa. 

Nghĩ đến đây, An Mạc Hạ lấy lại tinh thần, chiều nay cô còn hẹn Aaron đến nhà, bây giờ phải mau chóng quay về, nếu không Aaron biết cô lén chạy ra khỏi nhà, nhất định sẽ mắng cô một trận không ra gì, không chừng trong lúc tức giận còn không thèm quan tâm cô. 

Nghĩ đến khuôn mặt sầm xì lúc nổi giận của Aaron, An Mạc Hạ cũng phải run lên. 

Cô dứt khoát gọi xe taxi chứ không tiết kiệm mấy đồng chuyển mấy chuyến xe điện ngầm đi về. 

Thực ra không phải cô không có tiền, ngày kết hôn với Chu Dịch Phong, anh đã đưa một tấm thẻ VIP không hạn mức của mình cho cô, anh nói tuy cô là vợ trên danh nghĩa của anh, nhưng đã gả cho anh, thì anh phải toàn quyền chịu trách nhiệm tất cả chi phí của cô, An Mạc Hạ vốn kiên quyết từ chối. Cô không có thói quen lấy tiền của người khác, như vậy sẽ khiến lòng cô bất an, nhưng Chu Dịch Phong lại kiên trì nên cô cũng miễn cưỡng nhận. Nhưng An Mạc Hạ vẫn luôn để thẻ VIP ở trong ngăn kéo tủ đầu giường, cô nghĩ vào ngày cô và Chu Dịch Phong hủy giao ước thì sẽ trả lại cho anh. 

An Mạc Hạ ngồi trong taxi, trong túi vẫn còn điện thoại của Chu Dịch Phong, lúc này điện thoại lại vang lên hai tiếng chuông báo tin nhắn, cô do dự, cuối cùng cũng bỏ qua suy nghĩ xem trộm tín nhắn của anh. 

Về đến nhà đã gần mười hai giờ trưa, An Mạc Hạ hơi đói, bụng kêu ùng ục, tuy cô biết nấu ăn, nhưng nếu làm cho mình ăn thì rất qua loa, một bát mì cũng xong. 

Đến gần hai giờ chiều, Aaron đến. 

Aaron bảo An Mạc Hạ ngồi trên sofa, cẩn thận tháo khẩu trang trên mặt An Mạc Hạ xuống. 

Nhìn đôi lông mày của người đàn ông trước mặt dần dần cau lại, An Mạc Hạ căng thẳng nuốt nước miếng, trong lòng hiện lên vô số ý nghĩ không hay. 

“Đại thần Aaron, có phải mặt của tôi vẫn thảm hại lắm không?” 

Aaron không nói gì, chỉ càng cau chặt mày. 

“Đại thần, anh nói gì đi chứ, khoảng thời gian này anh không cho tôi soi gương, tôi làm theo lời anh rồi, bây giờ tôi thực sự rất muốn xem rốt cuộc mình biến thành thế nào”. 

Aaron vẫn không nói gì. 

An Mạc Hạ cảm thấy mình sắp bật khóc rồi, dứt khoát nhắm mắt, cắn răng nói: “Đại thần, anh nói sự thật với tôi đi, tôi có thể chấp nhận!” 

“Cô tự nhìn đi”, cuối cùng Aaron cũng lên tiếng, cầm chiếc gương đưa đến trước mặt cô gái. 

An Mạc Hạ không dám tin, cuối cùng Aaron cũng cho cô soi gương rồi! 

Trái tim cô đang cực kỳ căng thẳng bất an, cô chậm rãi mở đôi mắt, vừa mở mắt đã nhìn thấy mình trong gương. 

Vừa giống cô mà lại không giống cô. 

Cô gái trong gương rất tươi tắn xinh đẹp, làn da trắng ngần, bóng sáng như ngọc, ngũ quan cân đối, đặc biệt là đôi mắt, trong veo sáng ngời, vô cùng có hồn, tổng thể cho người ta một cảm giác vô cùng dễ chịu. 

An Mạc Hạ sững sờ ngắm một lúc lâu, mới định thần lại hỏi Aaron bên cạnh: “Đây, đây là tôi ư?” 

Aaron gật đầu: “Nền tảng của cô rất tốt, chỉ là trước đây bị bản thân cô lãng phí, con gái mà có làn da đẹp là cả người cũng sẽ thay đổi ngay”. 

An Mạc Hạ vẫn có chút không dám tin, ngó trái ngắm phải người trong gương. Mấy năm nay cô và Giang Doãn Hâm ở bên nhau, Bạch Tô Nghi cứ nói ra nói vào khiến cô rất tự ti, không dám tẩy trang, thậm chí ngủ cũng để nguyên lớp trang điểm, cho nên da mặt mới càng lúc càng xấu, cộng thêm gu thời trang kinh khủng, khiến cô trông thảm họa vô cùng. 

“Đại thần, anh đúng là thần tượng của tôi đấy, anh điều trị khuôn mặt của tôi tốt như vậy sao vừa nãy anh còn làm vẻ mặt u sầu khổ sở?” 

“Cô không nhìn thấy sao?”, Aaron không vui chỉ vào nốt mụn nhỏ không thể nhỏ hơn nữa bên má Mạc An Nhiên: “Trên mặt cô còn có hai nốt mụn đó”. 

Mạc An Nhiên thở ra một hơi, Aaron là người theo chủ nghĩa hoàn hảo, hiện giờ cô rất hài lòng với khuôn mặt của mình, không đúng, là vô cùng hài lòng, trước đây đúng là điên nên mới nghe theo Bạch Tô Nghi trang điểm lung tung trên mặt suốt ngày. 

“Đại thần, sau này tôi không cần đeo khẩu trang cũng có thể ra ngoài bình thường phải không?” 

“Được.” Aaron gật đầu, sau đó lấy ra mấy đồ dùng thường dùng hàng ngày trong hòm trang điểm của mình trang điểm đơn giản cho An Mạc Hạ: “Nhưng cô không thể ra ngoài với mặt mộc như này, chốc nữa tôi sẽ thiết kế vài kiểu trang điểm phù hợp với cô, cô học được rồi, sau này tự trang điểm”. 

An Mạc Hạ lập tức gật đầu liên tục như đánh trống. 

“Còn nữa, tôi mang cho cô mấy quyển tạp chí thời trang, tôi cũng đã dán nhãn đánh dấu những phong cách trang phục phù hợp với cô, sau này cô đi mua quần áo theo kiểu dáng đó là được, hôm nay tôi mang cho cô hai bộ quần áo, cô thử trước đi”. 

“Đại thần, tôi yêu anh quá đi, anh đúng là cha mẹ tái sinh của tôi!”, An Mạc Hạ cảm động đến muốn khóc, tuy Aaron này trông nghiêm khắc lạnh lùng, thực chất vô cùng nhiệt tình, trong khoảng thời gian tiếp xúc, An Mạc Hạ càng lúc càng thích anh ta. 

Aaron trừng mắt với cô gái trước mặt, khóe miệng lại khẽ cong lên, anh ta vẫn luôn lăn lộn trong giới minh tinh đấu đá lẫn nhau, cũng rất ít gặp được cô gái đơn thuần tốt bụng như An Mạc Hạ, không khỏi có mấy phần thiện cảm. 

 “Được rồi, cô mau thay quần áo cho tôi xem còn có gì cần điều chỉnh, sau đó chúng ta bắt đầu trang điểm”, Aaron thúc giục. 

An Mạc Hạ giơ tay phải lên trán bày tư thế “tuân lệnh”, rồi lật đật chạy vào phòng. 

Mười phút sau, cô mặc áo sơ mi lộ vai và váy ngắn thịnh hành nhất hiện nay từ trong phòng đi ra. 

Vì cổ áo sơ mi hơi rộng, lại là thiết kế lộ vai, không chỉ lộ ra một phần da trắng tuyết ở cổ và bờ vai tròn đầy, mà cũng thấp thoáng lộ ra đường rãnh lúc ẩn lúc ẩn trước ngực, lại thêm độ dài của váy khá ngắn, đôi chân thon dài cũng lộ ra ngoài, giống như một đóa hoa trắng khiết thanh thuần, nhưng không quá hở hang, ngược lại còn kết hợp rất hoàn hảo với dáng người tinh tế gợi cảm của cô, trong nét quyến rũ còn có vẻ hoạt bát tươi mới. 

Lúc này, An Mạc Hạ hơi đỏ mặt, trước nay cô chưa từng mặc quần áo “hở hang” như vậy, bình thường quần ngắn nhất chỉ là quần năm phân, quần áo đa số cũng là áo phông và áo hoodie rộng rãi, quần áo hở hang nhất từng mặc có lẽ là áo cưới, nhưng ít nhất áo cưới không lộ chân. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!