Lọc Truyện

Cô Vợ Nhặt Của Chu Tổng - An Mạc Hạ

Khi bước ra khỏi câu lạc bộ đã gần bảy giờ rồi, vậy nên Chu Dịch Phong tăng tốc, đúng bảy giờ đến khách sạn năm sao cao cấp nhất thành phố An Lâm, khách sạn quốc tế Đế Giang. 

An Mạc Hạ và Chu Dịch Phong bước từ xe xuống, có nhân viên lập tức tiến lên đón tiếp, dẫn họ vào cửa lớn của khách sạn. 

Vừa bước vào từ cửa xoay của khách sạn, Chu Dịch Phong khẽ ho một tiếng, dính sát vào người An Mạc Hạ hơn, tự nhiên ôm lấy eo cô, ý bảo An Mạc Hạ khoác tay mình. 

An Mạc Hạ nhìn động tác của Chu Dịch Phong, do dự một lúc, rốt cuộc cũng duỗi cánh tay mảnh mai của mình, khoác lên cánh tay cường tráng của người đàn ông. 

Hai người cứ như vậy, tựa sát vào nhau đi vào đại sảnh tổ chức tiệc của khách sạn. 

Đại sảnh rộng rãi sáng loáng, ánh đèn hoa mỹ chiếu sáng tất cả ngóc ngách của nơi đây, hơn nữa tiếng nhạc cổ điển du dương cùng với tiếng người nói chuyện không ngừng vang lên bên tai khiến cho cả đại sảnh khá thoải mái. 

Đủ các cậu ấm cô chiêu trang điểm ăn mặc tinh tế đang di chuyển trong đại sảnh, trên mặt tràn ngập sự tự tin. Nhân viên phục vụ bưng ly rượu ngoại lâu năm đi xuyên qua đám người, trên mặt ai cũng là nụ cười lễ phép. 

Bầu không khí ở nơi đây giống hệt như những gì An Mạc Hạ tưởng tượng, yến tiệc của người có tiền luôn như vậy. 

Cho đến khi giọng nói nhỏ nhẹ vui tai đánh vỡ bầu không khí hòa nhã của bữa tiệc. 

"Anh Dịch Phong, cuối cùng anh cũng đến rồi", Lâm Mạn Mạn mặc bộ lễ phục đáng yêu màu vàng nhạt, bước từng bước lớn về phía An Mạc Hạ và Chu Dịch Phong. 

Lâm Mạn Mạn trông vô cùng xinh đẹp đáng yêu, hôm nay cô ta trang điểm càng tinh xảo hơn, mái tóc xoăn sóng màu hạt dẻ rủ trên bờ vai, trên mặt là nụ cười đáng yêu ngọt ngào, hai mắt sáng lấp lánh, trông như một con búp bê đáng yêu. 

Mà giọng nói của cô ta cũng dễ dàng thu hút sự chú ý của người khác, tất cả mọi người trong đại sảnh yến tiệc đều tập trung sự chú ý lên người An Mạc Hạ và Chu Dịch Phong. 

Tất cả mọi người đều nghi ngờ, có người cảm thấy hứng thú, có người mắt lóe lên sự kinh ngạc... nói tóm lại, lúc này An Mạc Hạ có thể cảm nhận được đủ loại ánh mắt, khiến cho cô cảm thấy căng thẳng, tim đập thình thịch. 

Lâm Mạn Mạn đi đến trước mặt Chu Dịch Phong, gương mặt vốn cười tươi như hoa, khi nhìn thấy An Mạc Hạ, bất giác méo xệch đi: "Anh Dịch Phong, hóa ra anh còn đem cả phu nhân thường dân của anh đến đây à". 

Phu nhân thường dân? 

An Mạc Hạ cảm thấy bất mãn, quả nhiên, cô Lâm Mạn Mạn đang muốn uy hiếp cô, khiến cô ý thức được sự "hèn kém" trong thân phận của mình. 

Lông mày của Chu Dịch Phong vì câu nói của Lâm Mạn Mạn mà nhíu lại, đôi mắt vốn lặng sóng chợt lóe lên vẻ ác liệt, sau đó khóe miệng anh cũng khẽ nhếch lên, anh từ từ nói: "Cô Lâm, nghe giọng điệu của cô có vẻ như không hào hứng lắm khi vợ tôi đến nhỉ, nếu đã vậy, tôi đưa cô ấy về vậy", nói xong, Chu Dịch Phong lại nhìn Lâm Mạn Mạn, kéo tay An Mạc Hạ định đi ra cửa. 

Lâm Mạn Mạn kinh ngạc há hốc miệng, nụ cười trên khuôn mặt lập tức cứng đờ, cô ta không ngờ mình chỉ bảo An Mạc Hạ là "phu nhân thường dân", phản ứng của Chu Dịch Phong lại lớn đến vậy, chẳng lẽ Chu Dịch Phong lại có tình cảm với người phụ nữ này thật sao? Không, không thể nào! 

Sau khi sững sờ mất một lúc, Lâm Mạn Mạn lập tức nũng nịu ngăn cản: "Anh Dịch Phong, em chỉ đùa thôi, anh đừng tức giận, bên trong cũng chuẩn bị xong chỗ của hai người rồi, nếu anh mà đi là không nể mặt em đó". 

Giọng Lâm Mạn Mạn ngọt ngào mềm mại, mang theo mấy phần khẩn cầu khiến cho An Mạc Hạ đứng bên cũng không khỏi xúc động, cô lén liếc mắt nhìn Chu Dịch Phong anh tuấn đứng bên, không biết người này vốn khó chịu với Lâm Mạn Mạn hay là cảm thấy tức giận thay cô... 

Nghĩ đến đây, An Mạc Hạ lắc đầu, sao có thể, sao anh có thể vì cô mà đắc tội thiên kim nhà giàu chứ. 

"Cô Lâm chắc cũng nên gọi vợ tôi một tiếng Chu phu nhân hoặc cô Chu chứ nhỉ, hơn nữa tôi cũng kết hôn rồi, cô gọi tôi là "anh Dịch Phong" không ổn đâu, chúng ta cũng đâu có quan hệ huyết thống". 

Nghe thấy Chu Dịch Phong nói vậy, nụ cười gượng gạo trên mặt Lâm Mạn Mạn lại xụ xuống, cô ta không giả bộ nổi nữa, tên Chu Dịch Phong này trước nói chuyện với cô ta đâu có nghiêm khắc như vậy, chắc chắn do An Mạc Hạ hại! 

"Cô Lâm?", nhìn thấy Lâm Mạn Mạn không nói tiếp, Chu Dịch Phong kiên nhẫn nhắc nhở một câu. 

Lâm Mạn Mạn chỉ có thể đen mặt, không cam tâm nói: "Vậy mời anh Chu và cô Chu vào". 

Chu Dịch Phong giờ mới rời đi, đưa An Mạc Hạ đi vào trong đại sảnh buổi tiệc. 

Đầu An Mạc Hạ lúc này đã loạn lên rồi, cho dù cô không tin Chu Dịch Phong ra mặt giúp cô, cũng không thể không tin được, cô vừa cảm thấy ấm áp, vừa cảm thấy hoảng loạn, cô thực sự không thể hiểu nổi suy nghĩ của Chu Dịch Phong. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!