Lọc Truyện

Cô Vợ Nhặt Của Chu Tổng - An Mạc Hạ


Bạch Tô Nghi âm thầm bóp chặt chiếc ly thủy tinh trong tay. 

Trước khi tham dự buổi tu họp hôm nay, cô ta vốn chắc chắn rằng mình sẽ tâm điểm của buổi họp lớp, nhưng không ngờ tự dưng lại bị An Mạc Hạ chiếm spotlight, mà Giang Doãn Hâm còn không ngừng liếc nhìn An Mạc Hạ, trong đôi mắt đó rõ ràng đã nhen nhóm lại sự hứng thú. 

Phải chăng tất cả đàn ông trên đời này đều dễ dàng thay đổi, thích đứng núi này trông núi nọ như vậy sao! 

Bạch Tô Nghi càng nghĩ càng tức, ngước nhìn dáng vẻ An Mạc Hạ được mọi người vây quanh khen ngợi thì hừ lạnh một tiếng: "Mạc Hạ, không ngờ người tớ gặp ở cửa hàng quần áo hôm trước là cậu thật, sao cậu không nói với tớ, nếu thế tớ đã nhường chiếc váy đó cho cậu rồi, đỡ phải mua với giá gấp mười". 

Nghe thấy lời này, khóe miệng An Mạc Hạ nhếch lên nụ cười giễu cợt, xem ra Bạch Tô Nghi lại muốn gây chuyện rồi. 

Các bạn học ngồi bên cạnh nghe Bạch Tô Nghi nói vậy thì đều nhìn sang An Mạc Hạ với ánh mắt tò mò. 

Lâm San San là người đầu tiên lên tiếng hỏi: "Mạc Hạ, lúc trước cậu và Bạch Tô Nghi đã gặp nhau rồi à? Chuyện mua váy với giá gấp mười là sao vậy?" 

An Mạc Hạ còn chưa mở lời đáp, Bạch Tô Nghi đã giành nói trước: "Mọi người không biết đâu, cách đây không lâu, tớ đã gặp Mạc Hạ một lần, lúc đó còn chưa nhận ra cậu ấy, tớ thích một chiếc váy giá mười nghìn tệ, An Mạc Hạ cũng thích chiếc váy đó, sau đó cậu ấy còn nói muốn mua chiếc váy của tớ với giá gấp mười cơ". 

"Oa, cậu bá đạo thế", Lâm San San hoàn toàn không hiểu ý đồ của Bạch Tô Nghi, còn khen ngợi An Mạc Hạ. 

Mấy cô bạn còn lại đều bất ngờ: "Gấp mười lần chẳng phải là một trăm nghìn tệ à? Mạc Hạ, hiện giờ cậu giàu thế, vung tay tiêu một đống tiền không chớp mắt luôn? Chiếc váy một trăm nghìn tệ, tớ nghĩ còn không dám nghĩ đến nữa". 

"Đúng thế, lúc đó tớ cũng rất bất ngờ, nếu tớ nhớ không nhầm thì lúc trước An Mạc Hạ còn làm các công việc bán thời gian mà, lương tháng mấy nghìn sao có thể đùng phát lấy ra một trăm nghìn tệ? Chắc giờ tìm được công việc lương cao hơn rồi nhỉ, khéo phải mấy chục nghìn tệ đi, nếu không...", Bạch Tô Nghi cố tình dừng lại, chậm dãi uống một ngụm rượu vang mới nói tiếp: "Sẽ khiến người ta hiểu lầm cậu được đàn ông bao nuôi đấy". 

Câu nói tưởng chừng như vô ý của Bạch Tô Nghi lại tràn đầy ác ý, ánh mắt của tất cả mọi người ở đây bao gồm cả Giang Doãn Hâm đều không khỏi nhìn về phía An Mạc Hạ, trong mắt ai nấy đều hiện lên vẻ nghi ngờ. 

Giang Doãn Hâm do dự một lát rồi mở miệng hỏi: "Đúng rồi, Mạc Hạ, giờ em làm việc ở đâu?" 

Bạch Tô Nghi liếc nhìn sang Giang Doãn Hâm, từ đầu đến giờ đây là câu đầu tiên Giang Doãn Hâm chủ động nói với An Mạc Hạ, nhưng không biết vì sao, cô ta cảm thấy trong giọng nói nghe có vẻ bình tĩnh của anh ta lại có chút lo lắng và căng thẳng, điều đó khiến cô ta càng thêm oán hận An Mạc Hạ hơn. 

"Bạch Tô Nghi, cô muốn đàn ông bao nuôi là chuyện của cô, bớt nói linh tinh đi!", Lâm San San không chịu thua cãi lại, cô biết rõ mọi chuyện của An Mạc Hạ, bao gồm cả cuộc hôn nhân hợp đồng giữa cô và Chu Dịch Phong, và chuyện cô từ bỏ tất cả công việc để tiến hành cải tạo bản thân. Bọn họ đã thống nhất với nhau khoan hãy nói chuyện này ra, tìm cơ hội thích hợp trả thù tên tra nam cặn bã và tiểu tam trà xanh này, vì thế cô hiểu rất rõ An Mạc Hạ lấy tiền ở đâu: "An Mạc Hạ của chúng tôi không thể có tiền tiết kiệm à, phụ nữ tiêu chút tiền mua váy cho mình thì có làm sao?" 

"Nói thì nói vậy, nhưng An Mạc Hạ khi đó gọi một cuộc điện thoại mới lấy tiền ra, khiến người ta không nghĩ nhiều không được…", Bạch Tô Nghi tiếp tục châm biếm. 

"Bộp", Lâm San San tức giận vỗ bàn một cái thật mạnh: "Cái người phụ nữ này biết gây chuyện thật đấy, đầu óc cũng bẩn thỉu nữa, người ta ra ngoài gọi một cuộc điện thoại mà nghĩ người ta được bao nuôi? Vậy chút nữa tôi ra ngoài gọi điện rồi lấy ra một trăm nghìn tệ đập vào mặt cô thì cũng là được bao nuôi à?" 

"Cô đợi đó", nói rồi, Lâm San San nhanh như chớp chộp lấy điện thoại trên bàn định đi ra ngoài, nhưng bị An Mạc Hạ kéo lại. 

An Mạc Hạ lắc đầu bất lực, San San cũng thật là, tùy rằng hôm nay ăn mặc rất nữ tính, nhưng tính tình vẫn hung hăng như thường ngày. 

Cô ấn Lâm San San ngồi lại ghế, sau đó bình tĩnh liếc nhìn một vòng những biểu cảm khác nhau của bạn học cũ, mỉm cười nói: "Mình vẫn chưa kịp nói với các bạn, hiện giờ mình đang làm việc trong tập đoàn Chu Thị". 

Vừa rồi, An Mạc Hạ đã lén lút nhắn cho Chu Dịch Phong một cái tin với nội dung là: "Có thể mượn một chức vụ, giả mạo làm nhân viên trong tập đoàn Chu Thị nhà anh không?" 

Sau đó ngay lập tức nhận được câu trả lời của Chu Dịch Phong. 

"Tùy cô, ồ đúng rồi, cô vốn dĩ đang làm việc cho tôi, nên cũng không tính là giả mạo". 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!