Lọc Truyện

Cô Vợ Nhặt Của Chu Tổng - An Mạc Hạ

Lúc này khuôn mặt vốn tái mét của Bạch Tô Nghi lại lúc đỏ lúc trắng, cô ta hằm hằm ném bộ quần áo vừa nãy chọn được xuống đất, lớn tiếng nói: “Hừ, sau này cửa hàng các cô cầu xin tôi đến tôi cũng sẽ không đến, mặc cùng thương hiệu với người phụ nữ nghèo hèn này tôi còn thấy mất mặt nữa kìa!" 

Nói xong, cô ta liền kéo Giang Doãn Hâm bỏ đi khỏi cửa hàng không thèm quay đầu lại. 

An Mạc Hạ đứng bên cạnh quầy thu ngân, trong lòng thầm gào thét một tiếng “đã quá”, khóe miệng cũng cong lên một nụ cười vui sướng. 

Không ngờ một quyết định tình cờ của Chu Dịch Phong lại giúp cô trừng trị Bạch Tô Nghi một trận ra trò, nhưng đây chỉ có thể coi là cảnh cáo, mối thù Bạch Tô Nghi sỉ nhục cô trước mặt mọi người trong hôn lễ, cô phải trả lại gấp nhiều lần, còn tên cặn bã Giang Doãn Hâm nữa, cô cũng muốn anh ta phải bị trừng phạt thích đáng. 

Nghĩ như vậy, ánh mắt của An Mạc Hạ liếc qua hai bóng hình đi xa, Bạch Tô Nghi đang ôm cánh tay của Giang Doãn Hâm sải bước về phía trước, đôi bàn tay của hai người nắm chặt đâm nhức mắt An Mạc Hạ. 

“Thưa cô, những bộ này đều gói hết lại cho cô phải không?”, nhân viên phục vụ ở một bên lên tiếng hỏi. 

An Mạc Hạ định thần lại, nhìn mấy bộ quần áo trong tay nhân viên phục vụ, vội vàng lắc đầu nói: “Ồ, không cần đâu, tôi chỉ cần chiếc váy màu hồng vừa nãy, với lại tôi muốn trả tiền, tôi không thể lấy không được”. 

Vừa nãy cô nói lấy hết những bộ đồ đó chỉ là muốn chọc tức Bạch Tô Nghi chứ không muốn lấy thật, hơn nữa dù sao những bộ đó cũng không rẻ, tuy trước đó nhân viên phục vụ đã nói giám đốc Tưởng có thể tặng cô miễn phí, nhưng cô cũng không dám nhận, dù sao cũng là một ân tình, cô không trả nổi, cô cũng không muốn Chu Dịch Phong trả thay cô. 

Nhân viên phục vụ vốn muốn thuyết phục thêm mấy câu, nhưng thấy An Mạc Hạ vẫn kiên quyết, bèn gọi điện xin chỉ thị cấp trên, sau khi được lệnh cũng không nói gì nữa, chỉ làm theo yêu cầu của An Mạc Hạ, gói chiếc váy màu hồng mà cô thích rồi đưa cho cô. 

An Mạc Hạ nhận lấy túi giấy rồi đi ra khỏi cửa hàng. 

Bên kia, Chu Dịch Phong vừa họp xong đi ra thì đúng lúc điện thoại đổ chuông. 

Trên khuôn mặt người đàn ông hiện lên vẻ vui mừng, nhưng sau khi nhìn thấy cái tên hiện lên trên màn hình điện thoại, vẻ mặt anh lập tức sầm xuống. 

Chu Dịch Phong có chút không vui ấn phím nghe trên điện thoại “Alô” một tiếng. 

“Ô, giọng Phong thiếu gia của chúng ta nghe có vẻ không vui lắm nhỉ, có phải tôi không nên gọi tới vào lúc này không?”, tuy là câu nghi vấn, nhưng người đàn ông lại nói rất chắc chắn, giọng nói lộ ra ý cười gian xảo. 

“Giám đốc Tưởng, tôi không biết thì ra anh rảnh vậy đấy, nếu không có việc gì thì tôi tắt máy đây”. 

“Đợi đã, Phong thiếu gia, anh tuyệt tình quá rồi đấy, vừa nãy còn gọi điện bảo tôi chọn quần áo cho bà xã anh kia mà”, Tưởng Nhất Đào đặc biệt nhấn mạnh hai chữ bà xã, anh ta biết chuyện Chu Dịch Phong kết hôn, hôn lễ diễn ra rất đơn giản, không mời những người bạn trên thương trường giống như anh, vì vậy nên anh ta cũng chưa từng gặp An Mạc Hạ. 

Hơn nữa, Chu Dịch Phong nổi tiếng là công tử đào hoa, trước nay luôn đủ các loại tin đồn tình ái ong bướm trêu hoa ghẹo nguyệt, cũng từng có rất nhiều bạn gái, nhưng chưa từng thấy anh nghiêm túc với người nào, lần này lại vì cô vợ mới cưới thần bí này gọi điện đến nhờ anh ta giúp đỡ, đúng là xưa nay chưa từng thấy. 

Nhưng vợ mới cưới của Chu Dịch Phong cũng thật thú vị, tặng cô quần áo cô cũng không lấy, cứ muốn trả tiền, anh ta cũng rất tò mò về người phụ nữ này. 

Tưởng Nhất Đào nhắc đến chuyện này, cuối cùng vẻ mặt của Chu Dịch Phong cũng có chút thay đổi, vờ như thờ ơ hỏi: “Làm sao, cô ấy đã chọn không ít đồ phải không?” 

“Việc này thì không có, bà xã của anh không lấy không một cái nào, đúng là suy nghĩ thay cho tôi”, Tưởng Nhất Đào cảm thán một tiếng. 

Nghe xong, Chu Dịch Phong sững sờ, nhưng lại nhanh chóng nở nụ cười vui vẻ, đây mới thực sự là tác phong của An Mạc Hạ, khác với những cô gái khác mà anh quen biết, An Mạc Hạ càng…, nói thế nào nhỉ, cần kiệm vun vén cho gia đình? 

Chu Dịch Phong càng nghĩ càng vui, khóe mắt lông mày tràn đầy ý cười, khiến thư ký Chu Dương ở một bên cũng phải tặc lưỡi, đúng là rất ít thấy nụ cười thật sự vui vẻ của Phong thiếu gia. 

“Ầy, tôi nói này, lúc nào thì anh cho mấy anh em chúng tôi gặp bà xã của anh? Tôi thực sự rất tò mò về cô ấy đấy”, Tưởng Nhất Đào cười gian tà nói, tỏ vẻ hóng chuyện. 

Chu Dịch Phong lại không muốn để ý đến Tưởng Nhất Đào nữa, tắt máy luôn. 

Chu Dịch Phong tắt máy xong, nhìn sang giám đốc phòng kế hoạch vẫn theo sát anh: “Trương An, hạng mục vừa mới nhận được có thể hoàn thành sớm nhất vào lúc nào?" 

Người đàn ông tên Trương An lập tức mở tài liệu trong tay, một lúc sau mới đẩy kính mắt trên mặt, cung kính nói: “Tổng giám đốc Chu, nhanh nhất cũng phải đến thứ hai tuần sau”. 

Chu Dịch Phong mím đôi môi mỏng lại, ánh mắt lóe lên vẻ lạnh lùng, im lặng một lúc mới nói: “Tôi không biết các anh dùng cách gì, phải hoàn thành sớm dự án này trước chủ nhật, vì chủ nhật tôi phải về nước”, nói xong Chu Dịch Phong cũng không quan tâm đến vẻ khó xử hiện lên trên mặt Trương An, sải bước lớn đi về phía trước. 

Chủ nhật An Mạc Hạ phải tham dự buổi tiệc của Xa Ngọc Lệ, anh thực sự không yên tâm để một mình cô đến đó. 

Theo như đã hẹn, vào chủ nhật, Xa Ngọc Lệ cho người đến đón An Mạc Hạ đúng giờ, An Mạc Hạ đã chuẩn bị xong từ lâu, ngồi trong phòng khách. 

Cô mặc chiếc váy liền màu hồng cướp được từ trong tay Bạch Tô Nghi hôm đó, thấp thoáng lộ ra xương quai xanh đẹp mắt, trang điểm kỹ càng, không lòe loẹt, không phô trương, thể hiện ra khí chất của phụ nữ một cách hoàn hảo, lại thêm thân hình tuyệt vời không có gì phải chê bên dưới lớp váy, chỉ ngồi ở đó thôi cũng thu hút vô số ánh nhìn. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!