Lọc Truyện

Cô Vợ Ngọt Ngào Của Tổng Tài Bất Lương - Diệp Manh Y

Manh Y im lặng suy nghĩ thì bỗng lúc này ở ngoài có tiếng nhấn chuông . Manh Y liền ngồi dậy, mở nắp nhìn từ trong ra.

Là một cậu thanh niên tầm 18, 19 đang đứng trc cửa một tay cầm hộp gì đó, một tay đang nhấn chuông.

Cô liền mở cửa . Cậu thanh niên liền nở nụ cừơi nói

" Hì hì, chào chị. Em là Der, là sinh viên năm hai , hôm nay em chuyển tới đây sinh sống, em phòng 205 kế bên phòng chị và cta là hàng xóm của nhau. Vì thế em tới đây múôn đưa chị chút quà. Mong chị chíêu cố! "

Nói rồi liền nở nụ cừơi tươi với Manh Y, Manh Y cũng ko nghĩ gì liền nhận lấy túi quà.

Nhưng mà Der truợt tay đột nhiên làm rơi, Manh Y nhanh nhẹn cúi xuống nhặt, và vô tình nhìn thấy cổ chân của Der có dính ít bùn.

Nàng ngạc nhiên trong giây lát nhưng cũng nhanh chóng khôi phục .

" Ôi em xin lỗi chị, em lỡ tay! "

Manh Y quan sát khuân mặt Der , cậu ta đang nói thật. Manh Y thu lại tầm mắt cừơi

" Ko sao đâu, Tấm lòng này chị xin nhận nha. Mag chị tên là Manh Y. Hân hạnh đc làm quen. Với lại cố gắng Học hành cho tốt đó Der "

" Vâng, em đi sang phòng khác đây. Bye bye "

" Bye "

Nói rồi Der lại sang phòng khác nhấn chuông cho quà. Manh Y cũng nhanh chóng đóng cửa, chốt lại.

Tay cầm túi quà mang đặt lên bàn. Manh Y nói thầm

" Ko cần trùng hợp như vậy chứ? "

Sau đó nàng cũng liền nhắn tin với Ôn Phạm điều tra Der phòng 205 kế bên phòng cô.

Lúc này cũng đã chiều tối, nàng đi vào nhà tắm tắm một luợt, sau đó đi nấu ăn.

Trong lúc đợi nồi canh chín, Ôn Phạm gửi tin nhắn về kết quả điều tra mà cô giao.

Sơ yếu lí lịch bình thuờng, ko có họ hàng , liên quan gì tới bà Minju. Xuất thân từ nông thôn, ko mấy khá giả. Năm nay là sinh viên năm hai....

Sau đó cô lại yêu cầu điều tra về lịch trình của Der.

Một lúc sau, cơm chín. Nàng bày dọn ra thì bỗng nhiên lại có tiếng gõ cửa.

Nàng ra xem , nhìn qua cái lỗ là Hoa Triệt.

" Mở cửa, mở cửa! Manh Y!!! "

Hắn vừa gõ vừa gọi.

Nghĩ tớii Der là sinh viên năm 2 mà giờ đang là mùa thi, sợ phiền tới nhà hàng xóm nàng liền mở cửa. Chứ lúc đầu nàng ko thèm để ý đâu. Mặc kệ hắn gõ cửa gọi.

Nàng mở cửa, hắn cừơi hì hì rồi liền bứớc vào thuận tay chốt cửa.

Nụ cuời đã tắt, hắn liền đè nàng xuống dưói sàn, vẻ mặt đầy mùi giấm chua, nói

" Anh ko thik em động vào đàn ông khác ngoài anh!! "

" Em cũng ko thik anh động vào người phụ nữ khác ngoài em! "

Hắn gật đầu, hài lòng tỏ vẻ ấm ức lắm

" Là cô ta cứ bám lấy anh, với lại anh chỉ múôn trêu em chút thui mà "

" Bám lấy anh? Chẳng lẽ cái địa cứ của Bạch Vuơng anh ai thik vào thì vào à? "

" Vợ ơi, cô ta từng cứu mạng chồng đó. Nên anh mới cho cô ta tự do trg địa cứ một chút"

"Hừm! Anh thik cho ai vào thì vào! "

Nói rồi cô liền đẩy hắn ra, hắn ko phòng bị nên bị cô đẩy dễ dàng.

Sau đó nàng đứng dậy quay lại bàn ăn, hắn như một đứa trẻ lẽo đẽo theo sau nàng

Nàng ngồi ăn , ko để ý tới hắn, hắn chọc chọc đũa vào bát cơm thầm nói

" em chả thương anh. "

Bỗng nhiên điện thoại nàng nhận đc tin nhắn từ Ôn Phạm, nàng mở ra xem , là lịch trình của Der.

Nàng vẫn khuân mặt như cũ, ko bất ngờ cũng ko ngạc nhiên khi thấy dòng chữ

" Hôm nay Der rời khỏi nhà từ sáng "

Thấy nàng nhìn chăm chú điện thoại, hắn ấm ức nói

" Em ko thương ta! "

Manh Y ko hơi đâu nói lại chỉ vỗ vỗ lên đầu hắn, rồi cầm lấy mấy cái hộp, để thức ăn vào sau đó rời khỏi.

Hắn còn chx ăn xong mà!! Hắn đưa mắt đau lòng vì nàng ko thưong hắn nx rồi.

Hắn đi chết đây!

Manh Y thì tới trc cửa phòng 205 , gõ cửa.

Đc một lúc Der mở cửa, nàng cuời nói

" Em sắp phải thi rồi đúng ko? "

" Vâng, nhưng sao chị biết? "

" Chị có một đứa em trai họ cũng là sinh viên năm hai nên chị biết. Chị đưa em ít thức ăn, ăn đi lấy sức nhá, cố gắng lên "

Der vui suớng nhận lấy liền cảm ơn sau đó l đem thức ăn đổ vào bát đĩa trả cho nàng cái hộp.

Nhân lúc đó nàng nghé vào, cách bài trí rất bình thuờng ko có gì đáng ngờ cả, nàng còn nhìn thấy một tấm ảnh gia đình treo trên tuờng nhà.

Nhận thấy tiếng buớc chân của Der ngày càng gần, nàng nhanh chóng thu hồi ánh mắt, sau đó nhận lấy cái hộp rồi rời đi.

Về tới phòng, nàng nhìn thấy Hoa Triệt đang ăn cái túi bánh gì đó bên cạnh là cái gói quà mà Der tặng.

Nàng vội khóa cửa chạy tới giựt lấy túi bánh luờm hắn.

Nàng còn chx biết mấy cái này có đáng nghi ko mà tên này đã ăn rồi

" Ơ , sao em lại.. "

Chx nói dứt lời nàng liền luờm hắn một cái , hắn liền im bặt.

Nàng kiểm tra gói quà , gói bạn các thứ , kiểm tra kỹ ko thấy gì thất thuờng cả.

Nhưng nhìn kỹ thì mấy loại bánh này nhìn khá quen mắt nha.

A, nhớ rồi ! Các loại bánh kẹo này ở cửa hàng hơi xa xa chỗ nghĩa trang nhưng mà là cửa hàng duy nhất bán loại bánh này.

Cô còn nhớ cái hôm bà Minju mất, cô quên mua đồ cúng nên vội vào cái cửa hàng ý, ông chủ còn nhiệt tình nói đây là loại bánh duy nhất chỉ có cửa hàng ý có.

Nghĩ tới đây nàng liền nhắn tin với Ôn Phạm , điều tra xem ngày hôm nay Der có tới cửa hàng ông ý mua bánh ko.

Nhận thấy Manh Y có chút kì lạ hắn liền tiến tớí nàng hỏi có chuyện gì.

Một chuyện nhỏ này ko cần hắn xen ngang nên nàng cũng lắc đầu chỉ nói chuyện công ty.

Hắn cũng ko suy nghĩ nhiều liền ôm nàng , cọ cọ mặt vào bộ ngực to tròn của nàng nói

" Sắp tới anh phải đi có việc "

" Lúv nào đi mà đi trong bao lâu? "

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!