Lọc Truyện

Cô vợ gả thay của tổng tài tàn tật

Chương 36

Chính vì thế Dương Tử Hiên lại lấy bộ trang phục này đặt dưới tên hắn, Lúc này nhìn bộ trang phục đang được mặc trên người Tố Thư hắn lại khẽ nhếch môi, những gì của Dương Tử Sâm cũng sẽ thuộc về hắn cả thôi, bộ trang phục này còn chưa là gì.

Tố Thư được nghỉ ngơi vặn vặn cái cổ một cái lại thướt tha đi đến chỗ Dương Tử Hiên ghé sát vào người hắn mỉm cười ngọt ngào hỏi: “Dương tống, có muốn đi ăn trưa cùng em hay không?”

Dương Tử Hiên ngửi thấy mùi nước hoa quyến rũ có chút xao động trong lòng lại hờ hững khàn giọng nói: “Tôi có hẹn rồi”

“Với ai? Đối tác hay là Cao Kỳ Anh?”

Tố Thư dò đoán lại tự nhiên ôm lấy cổ Dương Tử Hiên trước mặt bao nhiêu người.

Bọn họ thấy vậy chỉ làm lơ không ai nói gì dường như đã quen với cảnh tượng này rồi.

“Kỳ Anh hẹn tôi ăn cơm trưa tôi không thể từ chối”

Bàn tay của Dương Tử Hiên cũng đặt vào eo của Tố Thư xoa xoa mấy cái.

“Hừ, sao anh lại đi quen người cũ của anh trai anh, không thú vị chút nào, em thì thế nào đây, chúng ta rõ ràng quen nhau từ trước mà, Tố Thư có chút hờn dỗi, trong mắt hẹn rõ ghen tị.

“Tố Thư, tôi và cô đã giao hẹn không nhắc đến chuyện này.”

Dương Tử Hiên nheo mắt nói.

Tố Thư có chút thu liễm lại nói: “Em chỉ quan tâm anh thôi, lẽ nào anh không để ý dư luận”

“Không phải chuyện của cô, làm tốt nghĩa vụ của mình là được đừng xem quá nhiều vào chuyện riêng tư của tôi nếu không đừng trách tôi thay thể cô.”

Giọng nói của Dương Tử Sâm có chút lạnh lùng.

Ở cùng với hắn nhiều lần Tố Thư chưa từng thấy qua bộ mặt này của hắn, cô ta cũng được xem như là người thức thời liên phả hơi vào tai Dương Tử Hiên nói: “Buổi trưa không được vậy tối thì thế nào? Em chờ anh ở biệt thự ngoại ô, anh nhớ đến đó, em rất nhớ anh”

“Tôi biết rồi, cô mau đi thay đồ đi”

Dương Tử Hiên khẽ đẩy cô ta ra, hắn cảm thấy phía dưới đang dần có phản ứng, bây giờ đang ở công ty hắn cũng cần phải giữ hình tượng.

Tố Thư cũng nhận ra điều này cô ta có chút đắc ý, lúc này mới hài lòng rời đi lại không biết Dương Tử Hiên nhìn nụ cười đắc ý của cô ta lại có chút âm trâm.

Bạch Ngọc Lan ăn cơm trưa xong lại ghé vào chỗ mấy bà bán rong ngoài đường mua mấy cái bánh tiêu, từ nhỏ cô rất thích ăn bánh này nên mỗi lần đi gặp tổng biên cô lại mua mấy cái vê nhà ăn.

“Lâu rồi mới gặp cháu, vẫn như cũ hả”

Cô bán bánh tiêu nhìn thấy cô liên vui vẻ hỏi, vì cô là khách quen nên cô ấy theo lẽ thường hỏi như vậy.

Thông thường Bạch Ngọc Lan sẽ trả lời ngay nhưng hôm nay cô lại có chút đắn đo, lúc trước cô hay mua bốn cái mẹ hai cô hai nhưng bây giờ đã khác trước cô đã gả chồng không còn bên mẹ nữa lấy bốn cái cũng không ai ăn, Dương Tử Sâm hẳn sẽ không ăn mấy thứ tâm thường như vậy đâu nhỉ? Suy nghĩ một chút cô lại nói: “Cho cháu hai cái thôi ạ, lại làm cho cháu một ly nước cam.”

“Được, cháu chờ chút nhé”

Cô bán hàng có vẻ rất nhiệt tình, trong lúc làm nước lại hỏi han cô mấy câu, Bạch Ngọc Lan cũng chỉ trả lời cho có lệ, cô trước nay cũng không thích giao lưu lắm.

Mua xong cô lại bắt taxi vê, bình thường cô sẽ đi xe buýt nhưng nhà cô không phải ở trong khu dân cư bình thường nữa mà ở trong khu biệt thự cao cấp dành cho người giàu nên khó tránh không có trạm xe buýt cô chỉ có thể đi xe buýt.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!