Lọc Truyện

Truyện Cô Vợ Điểm Mười - Hoàng Yến

Chương 13:

Ác ma thì riêng với cô vợ này đã khi nào anh thể hiện được tinh thần đó đâu, mới ngay ngày đầu cưới về đã bị vẻ hiền lành, lương thiện kia làm mất hết nhuệ khí rồi, vậy nên chả cần tỏ vẻ làm gì nữa. Uy Vũ tiến đến sát gần vợ, vẻ mặt thản nhiên hỏi:

- Có dạ là như nào?

Trước sự chèn ép của chồng Hoàng Yến có chút hơi ngượng ngùng nhưng cô vẫn đứng vững mà thủ thỉ:

- Anh muốn như nào thì em theo đó!
- Em không sợ anh à?
- Sao phải sợ chồng mình chứ!
- Vậy thì...Tiến hành thôi nhỉ?

Dù trong lòng luôn vướng mắc, ái ngại vẻ ác ma đó của chồng nhưng Hoàng Yến luôn giữ vững tinh thần, kiên trì, bền bỉ biến anh thành người của mình vào một ngày gần nhất, nên tất cả kinh nghiệm cô có được đều phải bỏ ra dùng hết. Sự ngọt ngào sẵn có là điểm mạnh nổi trội nên Yến tận dụng đầu tiên:

- Đợi em tắm xong hay là anh vào giúp em bây giờ?

Mỗi lần hai người gần nhau một là anh sẽ chủ động, hai là cả hai đều tự gần lại nhau nhưng tuyệt nhiên không có màn dạo đầu tán gẫu kiểu này. Trước đó trầm lặng bao nhiêu, làm theo kiểu gượng gạo bao nhiêu thì hôm nay cả hai như có luồng cảm xúc, nhiệt huyết tự nhiên tuôn trào vậy...

Uy Vũ không trả lời mà cúi người bế vợ đi thẳng vào trong phòng tắm, đặt cô vào bồn rồi bắt đầu xả nước. Hoàng Yến lúc này cũng vứt bỏ hết vẻ ngượng ngùng, xấu hổ mà phối hợp với chồng mình. Nụ hôn ướt át bắt đầu khởi động, cũng đồng nghĩa tất cả những giây thần kinh kích thích mọi giác quan cũng bắt đầu khơi nguồn dục vọng... Mọi rào cản lần lượt được cả hai trút bỏ cho đến khi hai thân thể tiếp giáp với nhau chỉ còn da chạm da, thịt chạm thịt với nhiệt độ dần lên cao...

Xúc cảm mỗi lúc một tăng dần theo nhịp vận động, Uy Vũ tham lam miệt mài khám phá trên cơ thể nõn nà của vợ mình, bàn tay không quên đặt vào những nơi nhạy cảm mà trêu đùa khiến cho Hoàng Yến chỉ có thể cất lên những tiếng thì thầm ái muội...

- Vũ...
- Ừm...
- Chậm thôi...

Tiếng nói thỏ thẻ, ngọt ngào của vợ càng khiến các dây thần kinh noron chạy hoạt động hết cống suất, Vũ hôm nay mới thực sự cảm nhận hết dư vị tình ái khao khát nó đạt tới mức độ cực hạn là như thế nào. Mỗi cú thúc nước rút như con ngựa chiến đang chạy về đích, dứt khoát và mạnh mẽ, điên cuồng tới độ Hoàng Yến run rẩy khắp toàn thân, vẻ mặt toàn là sự thỏa mãn và hạnh phúc, giọng của cô ngắt quãng kêu tên anh trong niềm hoan lạc cực đỉnh...

- Vũ...Vũ ơi...
- ừm...
- Vũ...
- ...

Đây không phải là lần đầu nhưng lại là lần đầu tiên hai vợ chồng hành sự tại địa điểm mới này, và là lần đầu làm chuyện vợ chồng với tâm thế thoải mái và khao khát, thay đổi chỗ mới đôi khi lại tạo cho cảm giác mới và hôm nay Uy Vũ đã tìm được cảm giác tuyệt vời nhất...

Cuộc ân ái kết thúc, Vũ không như mọi hôm mà chủ động tắm cùng vợ, dù không thể hiện gì nhiều hơn thường ngày nhưng khi cả hai về lại giường thì Vũ lại nói buâng quơ:

- Lần sau tích cực thử nghiệm chỗ mới!
- Cũng được!
- Sao thế? Hôm nay lại nằm xa vậy? Không cần cái gối ôm là chồng nữa à?
- Ờ...Tại em sợ anh vừa mới xong còn mệt nên không dám ôm, dám gác...
- Cũng mất sức thật nhưng cho phép đấy!

Nghe chồng nói câu mà kèm theo ý cười thì Hoàng Yến cũng tủm tỉm, và tất nhiên là cô không dại gì mà từ chối đặc quyền này. Cô lại khôn ngoan nhỏ nhẹ mà hỏi:

- Làm gối ôm lâu dài cho em được không?
- Muốn bao lâu?
- Nếu có thể thì là cả đời!
- Em cũng tham lam nhỉ?
- Thì tại anh hỏi em mà, với có lần anh nhắc em là nếu đã mất công ước thì ước mơ to vào, vậy thì hôm nay em cũng mượn ý đó của anh để được tham lam, được không?
- Có ai khen em láu cá chưa?
- Khen xinh với ngoan thôi! Hihi...

Vũ một tay ôm lấy cô vợ nhỏ như một thói quen, tay còn lại búng lên cái mũi nhỏ của cô rồi nói lời trêu đùa:

- Như này mà khen xinh á? Lùn mét mốt, da trắng vừa phải, đã thế còn hay chống chế mà lại được khen xinh với ngoan có phải là hơi quá không?
- Tại anh khắt khe với em thôi, chứ cho em tự đánh giá em thuộc loại khá tốt rồi!

Vũ xém cười phá lên vì câu nói vô tư của vợ, đúng là cô gái thông minh, lém lỉnh mà...

- Có ai mà tự khen mình như em không?
- Có chứ, người đầu tiên là em đây! Trước khi đợi người khác đánh giá mình thì bản thân cũng phải tự biết mình có giá trị bao nhiêu chứ? Em nói vậy có đúng không chồng?
- Ừ! Đúng! Cái gì em nói cũng đúng hết!
- Là chồng hôm nay tự khen, tự nhận định em đấy nhé, lần sau cấm chê bai đó! Chê em phạt!
- Phạt gì?
- Xem nào?

Hoàng Yến ra chiều vuốt vuốt cái mũi nhỏ của mình rồi lại hỏi buâng quơ:

- Như anh thì nên phạt gì mới đủ nhỉ?
- Có cần cho gợi ý không?
- Anh nói thử xem!

Uy Vũ kéo vợ sát gần mình hơn rồi nói nhỏ:

- Phạt như vừa nãy là đủ đấy!
- ...!!!
- Sao? Ý kiến đó được không?
- Khôn như anh thiên hạ có đầy!
- Ha ha...

Vũ lần đầu cười sảng khoái, cười không cần ý tứ trước cô vợ ăn nói vô tư này, muốn dừng lại nói một câu mà cơn cười chưa dứt, mãi sau anh mới dừng được nhưng lời nói vẫn là ý tứ trêu đùa cô:

- Anh khôn nhưng em có thiệt đâu!
- Chả ai thiệt nhưng chọn cách đó thì anh lãi hơn em!
- Được thích như nhau nhưng anh mất sức hơn mà em bảo lãi! Vậy lãi ở đâu hả cô vợ nhỏ lắm lý lẽ này?
- Không biết! Thôi em ngủ đây!
- Hoàng Yến?

Tự nhiên anh gọi tên cô một cách thân mật khiến cô chớp chớp mắt chờ đợi vế tiếp theo:

- Vẫn sớm!
- Vẫn sớm gì?
- Đã qua 00h đâu mà nói muộn! Mình làm hiệp hai đi!

Lần thứ hai gọi tên cô thân mật nhưng lại là lần đầu anh gạ cô làm chuyện vợ chồng kiểu hài hước này và cũng là lần đầu tiên gần nhau tới hai hiệp liên tục sau hơn một tháng làm vợ chồng. Cô vẫn thường ao ước anh luôn nhỏ nhẹ, quan tâm thì đây, đúng ý rồi nhỉ...Tới luôn thôi Hoàng Yến ơi...

- Còn sức không mà gạ em?
- Thử đi thì biết!
- ...

Nhìn mặt Uy Vũ hôm nay dễ chịu lắm, không có vẻ kiêu căng, nghiêm chỉnh của ngày thường chút nào, tận sâu đáy lòng Hoàng Yến lại khát khao được Uy Vũ nói lời yêu thương...

Cứ mải đăm chiêu rồi suy nghĩ mà không tập trung vào chuyện chính nên cô bị chồng nhắc nhở:
- Làm gì mà ngẩn ra thế?

Do bị hỏi đột xuất nên Yến cứ thuận miệng trả lời chống chế:

- Em...Em đang tính bước tiếp theo làm gì?
- Làm nhiệm vụ chứ còn làm gì nữa...

Hoàng Yến nghe chồng nhắc vậy thì im bặt luôn, đúng rồi, giờ này thì làm nhiệm vụ chứ còn làm gì được nhỉ... Kệ đi, yêu hay không yêu cứ sống thoải mái vui vẻ là được rồi...

- Lần này em theo anh nhé!
- Vậy thì hợp tác đi!
- Em trông cậy hết cả vào chồng đấy…Hihi...

Uy Vũ nhìn cô vợ lẻo mép mà cười tủm tỉm, anh nhéo má cô cái nhẹ rồi từ từ cúi xuống hôn lên đôi môi ướt át kia, mùi thơm dịu của nước hoa vẫn còn phảng phất trên người Hoàng Yến khiến cho Vũ có cảm giác say mê, một lần rồi mà lần hai vẫn hừng hực khí thế. Mà không biết là say vì mùi thơm của nước hoa hay là bị lôi cuốn bởi cô vợ này nữa...

Động tác môi lưỡi dần trở lên thuần thục, những cái nút lưỡi khiến cho cả hai phải chao đảo, mới chỉ là hôn thôi mà đôi bên đã gần như không chống đỡ được rồi…Hơi thở của Vũ ngày một nặng nề, còn Hoàng Yến cũng run rẩy... Mặt mũi cô đỏ ửng vì nhịn không dám la to, dường như mọi thứ đang quay cuồng, điên dại... thì giọng của Uy Vũ khàn khàn vang lên:

- Đừng kìm nén...
- ư...a...
- Gọi tên anh đi...
- Vũ...

Nghe tiếng gọi ngọt ngào của vợ Uy Vũ mỉm cười hài lòng, anh lại từ tốn cúi người hôn xuống phần quai xương xanh, rồi tới hai đỉnh đồi căng tràn của Yến mà vờn vã, đến lúc này cô nhịn không nổi, miệng tự nhiên bật ra tiếng rên nhẹ đầy ma mị…

Cô cảm giác lúc nghe tiếng kêu đó của mình thì tâm tình của chồng cũng hít thở không thông, hành động vội vã hơn, bàn tay anh bắt đầu di chuyển không còn theo tiết tấu, nhịp điệu nào.

Lúc anh nhấn hông lần thứ nhất cả người cô như bay bổng, cô vội vàng siết chặt lấy eo của chồng, theo phản xạ Uy Vũ bắt đầu luân động ra vào nhiệt tình hơn, cứ thế cả hai lại hòa vào nhau một lần nữa mà quên trời quên đất…

Thời tiết vào buổi đêm mát dịu nhưng nhiệt độ trong phòng lúc này rất nóng, cả hai vận động không biết mệt mỏi, mồ hôi trên người Vũ toát ra rơi xuống làn da nhạy cảm của cô, nhìn vẻ mặt Vũ hết sức thoải mái, cũng đồng nghĩa cái siết chặt eo cô mỗi lúc một mạnh hơn, và hành động gấp gáp hơn...Cảm xúc không thể kìm nén, Vũ thì thầm hỏi nhỏ:

- Em thích không?

Lời Vũ nhẹ nhàng hỏi trong lúc này khiến cho Yến có chút xấu hổ, tuy không trả lời trực tiếp nhưng cái gật đầu của cô cũng đủ hiểu... Nhìn vẻ mặt vợ ửng đỏ thì Vũ cũng không làm khó hay trêu ghẹo nữa, mà chỉ mỉm cười rồi cứ nhấn hông liên tục cho tới khi thấy cô mê man thì vội vàng cúi xuống hôn lên môi cô, nuốt hết những tiếng rên vì sung sướng của cô mà gia tăng tốc độ. Mỗi lần nhấn hông mạnh mẽ là cả hai đều đạt tới đỉnh điểm của sự thăng hoa cực hạn…

Anh ở trong cô, cô cũng tan trong anh, cảm giác lúc này thực sự hạnh phúc, nhìn khuôn mặt thỏa mãn của chồng mà Hoàng Yến suýt chút lại buột miệng với đầy sự yêu thương:

- Em...
- Em sao?
- Em thích...

Suýt chút nữa câu “Em yêu anh” được thốt ra từ miệng cô mà vội sửa thành “Em thích”. Tuy nhiên câu nói này lại tiếp thêm cho Uy Vũ một động lực lớn lao, ánh mắt tình tứ xen lẫn cả lửa tình ái dục cao vút, anh dồn hết vào cú thúc cuối cùng trước khi về đích:

- Cảm ơn em!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!