Lọc Truyện

Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu (Cô Vợ Thiên Kim Của Lăng Tổng) (FULL)

Mộ Tư đột nhiên cảm thấy trong lòng trống rỗng.

Anh ta nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn đang nhäm chặt hai mắt, cặp mắt hạnh xinh đẹp lại tươi sáng kia đã từng dịu dàng chan chứa yêu thương, hiện giờ đang bị hai hàng lông mi thật dài che khuất, anh không nhìn thấy cái gì cả.

Nhưng anh ta biết, khi mở ra thì trong đó không còn sự dịu dàng yêu thương của ngày xưa nữa, chỉ có lạnh lùng và xa cách, tựa như tối hôm qua cô chẳn trước người Nam Tầm với ánh mắt lạnh nhạt kia.

Mộ Tư đột nhiên cảm thấy không cam lòng, trong lòng anh như còn chờ mong điều gì, cuối cùng anh click mở WeChat của cô, muốn xem cô có xóa bỏ sạch tất cả mọi thứ về anh hay không.

Nhưng lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng vang, anh nghe thấy tiếng xe, còn không chỉ là một chiếc.

Anh ta hiếm khi tới nơi này, huống chi đã giờ này rồi mà đối phương còn không mời mà đến, ngẫm lại cũng đoán được là ai.

Mặt Mộ Tư hơi trầm xuống, ánh mắt dừng lại trên mặt Thịnh Hoàn Hoàn, sau đó buông di động xuống rồi đứng lên, cánh cửa đột nhiên đã bị đẩy ra. 

Mộ Tư nhìn Lăng Tiêu nghênh ngang xông vào. địa bàn của mình, còn mang theo dáng vẻ như vương giả bễ nghễ thiên hạ, bước từng bước một về hướng anh.

Phía sau vương giả này còn có một đám tướng sĩ uy nghiêm đi theo.

Mộ Tư thật sự không ngờ Lăng Tiêu sẽ tìm đến cửa nhanh như vậy, hơn nữa còn dẫn theo nhiều người đến thế, xem ra là anh ta quá khinh địch.

Lăng Tiêu đã lắp định vị vào di động của Thịnh Hoàn Hoàn, căn bản không cần tìm là có thể biết chính xác vị trí của cô.

Rất nhanh sắc mặt Mộ Tư đã khôi phục vẻ ôn hoà, tươi cười nhìn Lăng Tiêu không mời mà đến: “Cơn gió nào Lăng tổng tới, cái miếu nhỏ của tôi không chứa nổi đại Phật như anh”

Lăng Tiêu lạnh lẽo liếc nhìn cô gái đang nằm hôn mê trên sô pha, thấy quần áo cô còn ngay ngắn thì mới nhìn về phía Mộ Tư, không khách sáo nói: “Cái miếu rách nát của anh thật sự không chứa nổi tôi, tôi đến mang người của mình đi."

Lăng Tiêu thưởng thức chiếc nhẫn trên ngón áp út, lạnh lùng nhếch môi lên: “Nếu anh thiếu tiền chỉ cần báo một tiếng, nể tình đêm nay anh ra tay giúp đỡ, tôi quyên chút tiền cho anh cũng được.” 

Mộ Tư không vội không bực mà cười nói: “Lăng tổng thật hào phóng, nhưng tôi nghe không hiểu anh nói gì, ai là người của anh?”

“Đừng giả vờ hồ đồ, thế thì chán lắm” Khí thế của Lăng Tiêu trở nên rất sắc bén, hẳn không để ý tới Mộ Tư mà đến gần Thịnh Hoàn Hoàn đang nằm trên sô pha.

Mộ Tư đứng bên sô pha, đi lên trước hai bước, chăn trước mặt Lăng Tiêu: “Lăng tổng muốn dẫn người đi cũng được, nhưng phải đợi cô ấy tỉnh lại, chính miệng nói cô ấy chịu đi theo anh thì anh mới được dẫn người đi.”

Yêu cầu này của Mộ Tư rất hợp lý, nhưng anh ta không biết Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn đã kết hôn, Lăng Tiêu đến dẫn vợ mình đi cần gì được người khác cho phép?

Lăng Tiêu duy ngã độc tôn mà nói: “Đây không phải chuyện anh định đoạt.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!