Lọc Truyện

Cô ta muốn, đây cũng là cơ hội giúp cô ta đến gần Phó Tử Uy. Cô ta sẽ để cho Phó Tử Uy từ từ nhìn thấy những ưu điểm của cô ta.

Trong lòng Kim Gia Hân có tính toán mưu mô, mà Phó Tử Uy đang tức giận vì hạng mục Tây Ban Nha, cho nên không để ý đến biểu tình nhỏ nhặt của Kim Gia Hân. Du lịch là hạng mục mà tập đoàn Phó Nam mới triển khai mấy năm gần đây, chỉ mất hai năm đã thành công đánh vào thị trường Bắc Mỹ, nhưng vẫn còn lâu mới đủ. Hiện tại du lịch đang rất hấp dẫn, hành động của nhà họ Phó không thể chậm hơn so với người khác, chỉ có thể nhanh hơn người khác, mới có thể nhanh chóng chiếm giữ thị trường.

Anh trầm ngâm một chút: “Vậy sao, đưa tôi xem một chút.”

Kim Gia Hân cười một tiếng, lập tức đưa tài liệu trong tay tới. Cô ta đặt tài liệu ở trước mặt Phó Tử Uy, thân thể cố ý áp sát anh, để cho anh cùng lúc nhìn cô ta và tư liệu, có thể ngửi được mùi nước hoa trên người cô ta, còn có thể trong lúc lơ đãng thấy vóc người của cô ta.

“Anh Phó, anh xem này, đây là một ít truyền thuyết thần thoại tôi tìm được liên quan tới Tây Ban Nha, nếu như muốn hấp dẫn du khách, những truyền thuyết thần thoại này rất cổ rất có sức hấp dẫn...”

Kiều Tuấn Anh nhìn hai người thảo luận, nơi này không còn chuyện gì của anh ta nữa rồi cho nên anh ta tự giác đi ra ngoài. Vừa đóng cửa, anh ta lập tức chạy đến cửa hàng tổng hợp. Ước chừng một giờ sau anh ta mới trở về, hai cái tay xách hai hộp lớn.

Thư ký của phòng giám đốc thấy anh ta trở lại, thần bí nhìn cửa phòng giám đốc, nhỏ giọng nói: “Trợ lý Kiều, anh đã đi đâu vậy, mới vừa rồi tổng giám đốc Phó mới tìm anh đó.”

Kiều Tuấn Anh khẽ mỉm cười, gật đầu một cái bày tỏ anh ta đã biết, điềm tĩnh đi tới phòng làm việc giám đốc, thật ra thì trong lòng đã đánh hồi trống cảnh báo rồi. Cũng không biết Kim Gia Hân còn ở đó hay không, phương án của cô ta có được anh Phó xem trọng hay không.

Anh ta gõ lên cửa hai cái mới đẩy cửa đi vào. Kim Gia Hân vẫn còn ở bên trong, sắc mặt của Phó Tử Uy cũng không còn vẻ tức giận nữa.

Anh ta nói: “Tổng giám đốc Phó, anh tìm tôi có chuyện gì không?”

Phó Tử Uy ngẩng đầu, đang định phân phó anh ta đưa văn kiện anh đã ký đi, nhìn thấy đồ anh ta xách trong tay, hỏi: “Cậu đang xách cái gì vậy?”

Kiều Tuấn Anh lập tức đi đến để hai cái hộp lớn lên bàn nói: “Là đồ khách hàng đưa tới ạ, Tổng giám đốc Phó có muốn xem thử một chút không?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!