Đã lâu rồi anh chưa được nếm thử tài nấu nướng của cô.
Giang Thành nghĩ nghĩ, đúng lúc anh đang muốn gõ cửa, thì cánh cửa bỗng mở ra.
Lương Tiểu Ngọc vốn đang tươi cười, nhưng khi cô ấy nhìn thấy người đứng ngoài cửa, thì nụ cười của cô ấy lập tức vụt tắt, "âm" cô ấy vội vàng đóng sầm cánh cửa lại.
"Sao vậy? Tại sao em không ra ngoài?" Lương Tiểu Nhiễm đang nô đùa với Đóa Đóa, nhìn thấy cô ấy như vậy, không khỏi có chút tò mò.
"Bên ngoài có chó!" Lương Tiểu Ngọc nghiến răng nghiến lợi nói.
Lương Tiểu Nhiễm có chút không hiểu: "Nói bậy, căn hộ của chúng ta ở trên lầu cao, sao có thể có chó được?"
Nói xong, cô đứng dậy định ra mở cửa.
Lương Tiểu Ngọc vội vàng ngãn cản cô lại: "Chị, em xuống lầu mua đồ, tiện tay đuổi con chó điên bên ngoài đi, chị ở nhà với Đóa Đóa, để lỡ như con chó có xông vào. thì cũng không sao."
"Một mình em có được không?" Lương Tiểu Nhiễm nghi hoặc.
"Chị yên tâm, em sẽ dùng gậy đánh nó!" Lương Tiểu Ngọc nói xong liền đi ra ngoài.
Giang Thành ở ngoài cửa sắc mặt âm trầm, anh đã nghe thấy tất cả những điều Lương Tiểu Ngọc nói lúc nãy.
"Tôi khuyên anh nhanh chóng cút đi, nhà chúng tôi không hoan nghênh đồ cặn bã nhà anh." Lương Tiểu Ngọc khoanh tay trước ngực, cố ý trưng ra bản mặt nhìn chằm chằm vào Giang Thành.
"Tôi đến đây để gặp Đóa Đóa." Giang Thành trầm giọng nói.
"Anh thôi đi, khi đứa bé còn ở trong nhà họ Giang của anh, anh thậm chí còn không đến thăm nó được mấy lần, Đóa Đóa mới bao nhiêu tuổi chứ, mà anh để nó một mình ở bệnh viện, anh có biết trên người cô bé có vết thương không! Cô bé đã bị ngược đãi ở trong bệnh viện đó!"
Nghĩ tới mấy việc này Lương Tiểu Ngọc lại càng tức. giận.
Hôm qua, cô ấy tắm cho Đóa Đóa thì phát hiện trên người cô bé đầy vết thương.
Đứa trẻ này chỉ mới một tuổi rưỡi đó! Đám mặt người dạ thú mấy người thật biết cách ra tay đó!
"Cô nói cái gì?" Giang Thành vô cùng sửng sốt.
Bệnh viện mà Đóa Đóa ở là do anh sắp xếp, những người đó dù có gan đến đâu thì cũng sẽ không dám đụng đến người nhà họ Giang.
"Anh xem, anh cái gì cũng không biết, người như anh sao có thể xứng đáng làm cha của Đóa Đóa? Giang Thành, anh thật khiến người ta ghê tởm mà!" Lương Tiểu Ngọc tức giận đẩy anh ra.
Giang Thành đứng đờ người tại chỗ một hồi lâu mới rời đi.
Trong nhà, Lương Tiểu Nhiễm ôm Đóa Đóa cẩn thận nghe ngóng, thấy Giang Thành rời đi rồi thì cô mới thở phào nhẹ nhõm, cô tưởng Giang Thành đã hối hận, muốn đến cướp đứa bé khỏi tay cô.
“Mẹ có ghét ba không?” Đóa Đóa ôm lấy cổ cô, đôi mắt to tròn long lanh.
Lương Tiểu Nhiễm nhéo gò má nhỏ của cô bé: “Trong mắt mẹ chỉ có Đóa Đóa đáng yêu của mẹ thị
"Vậy thì Đóa Đóa thật hạnh phúc mà!" Đóa Đóa chớp. chớp mắt, mỉm cười ngọt ngào.
Lương Tiểu Nhiễm có chút đau lòng, cô ôm chặt cô bé, chỉ hai ngày nữa thôi Đóa Đóa sẽ bị nhà họ Giang đón về.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!