Lọc Truyện

Cô vợ bá đạo của Trương Tổng - Triệu Thanh Nhã

Cô cùng nhân cô hội này, ôm chặt bà Trương thủ thỉ nói:

“Bác à, bác yên tâm đi. Con sẽ vẫn ở đây mà.” Thấy con dâu vẫn còn gọi ‘bác’ bà liền buông con dâu ra có đôi chút giận dỗi nhắc nhở.

“Con bé này, sao vẫn còn gọi là bác vậy? Phải gọi là bố mẹ chứ.” Cô ngại ngùng cười mà không trả lời.

Thấy cô hơi khó xử anh liền đóng vai anh hùng cứu mĩ nhân ra giải vây giúp cô. Anh khoác vai kéo gần vào người và nói.

“Mẹ, vợ con vẫn chưa quen, mẹ cứ để cô ấy tự nhiên đi. Không cô ấy sợ là chạy mất đấy.” Anh nửa đùa nửa thật làm cho ông bà không biết đường nào mà lần. Nghe thấy con trai đã đánh dấu chủ quyền vợ mà ông bà sung sướng vô cùng.

“Anh sau này mà bắt nạt con dâu của mẹ thì đừng có trách mẹ đấy. Liệu thần hồn anh đấy.” Bà Mẫn đã cảnh cáo trước anh chớ có mà động đến con dâu vàng con dâu bạc của mẹ.

“Bố mẹ hai bên cứ yên tâm ạ. Con yêu cô ấy còn không hết nói gì đến bắt nạt ạ.” Anh nói thế làm cô ngại chín mặt. Mặt mũi đỏ tía tai. Cô ngại quá mới dụi đầu vào vòm ngực của anh để mọi người không nhìn thấy sự xấu hổ này của cô. Cô cũng thật sự là bất lực với anh luôn rồi đó.

“Khổ quá nhờ, hai mẹ con tránh ra cho bà ôm cháu dâu của bà nào. Ôm hết phần của bà rồi.” Bà nội anh cũng quý cô vô cùng nên cũng muốn đến ôm cô thật chặt để thể hiện sự phấn khích.

“Hôm nay cháu dâu của bà xinh quá.” Bà nội vén nhẹ lọn tóc đang bay bay phảng phất trước mặt cô.

“Dạ, cháu cảm ơn bà ạ. Hôm nay bà cũng rất đẹp ạ. Bộ váy này rất hợp với bà luôn ạ.” Cô cười tít mắt vì vu sướng khi được bà khen.

“Con bé này, dẻo miệng thế.” Bà cũng phải chịu thua với độ nhí nhảnh và đáng yêu của cô. Bố mẹ cô lúc này cũng tiến gần đến mà nói với mọi người.

“Cháu thật sự cảm ơn bà, cảm ơn ông bà Trương đã chấp nhận cái Nhã nhà tôi. Con bé nó trais tính trái nết, đôi khi có phần khó chiều và ương bướng nên mong ông bà thông cảm. Cháu nó còn trẻ còn nhiều việc chưa thể vẹn toàn mong ông bà bỏ qua và chỉ bảo cháu nó để cháu nó nhận ra và sửa sai ạ.”

“Cháu cứ yên tâm. Cái Nhã nó đã quá hoàn hảo rồi không có gì phải chỉnh nữa đâu. Ai cùng có thiếu sót chứ đâu phải ai cũng hoàn hảo đâu.” Bà nội nhẹ nhàng nói.

“Ông bà Triệu đây cứ phải khách sáo. Chúng ta giờ đã là một nhà rồi làm gì phải khách sáo thế. Ông bà cứ yên tâm, nếu cần phải dạy bảo thêm thì phải là thằng Khánh nhà tôi chứ không phải cái Nhã đâu. Nếu thằng Khánh này có gì không phải thì ông bà cứ thỏa mái dạy bảo nhé.”

“Thôi được rồi, cả nhà mình cùng nâng ly chúng mừng đôi uyên ương nào.” Ông Thành lên tiếng.

Để công bố ngày trọng đại này cho toàn nước anh đã mời rất nhiều nhà báo tham gia buổi cầu hôn này của anh và cô. Mọi người ai trên tay cũng cầm một chiếc máy ảnh trên tay để chụp được những bức ảnh thật đẹp cho tối nay. Sáng mai anh và cô sẽ lại được lên hot search trên mạng xã hội vì buổi cầu hôn lãng mạn này cho mà xem.

Tối hôm nay thật sự là một ngày rất hạnh phúc của tất cả mọi người. Ai ai cũng hạnh phúc, vui vẻ và sung sướng nhưng người sung sướng nhất phải nói là anh. Anh đã quá thành công trong việc này mà không để cô phát hiện ra.

Những khâu chuẩn bị từ lên kế hoạch đến chọn đồ, chọn nhà thiết kế đều là một tay anh làm tất cùng với hai nhà cố vấn đi theo chỉ để ngắm gái đẹp ở biển. Tối nay họ cùng tham dự bữa tiệc đến đêm rồi mới về. Mọi người ai cũng mệt nhoài mà lăn ra ngủ. Chỉ trừ có anh và cô.

Khi tất cả mọi người đã quay về chìm vào giấc ngủ cô vẫn ngồi ở xích đu ngắm nhìn chiếc nhẫn trên tay những vẻ mặt có nhiều tâm sự. Cô thắc mắc tại sao anh không nói cho cô biết mà lại làm thế đê tạo bất ngờ. Chẳng phải anh và cô chỉ là hợp tác cùng nhau thôi sao?

Anh đứng đằng xa nhìn thấy tâm sự của cô thì cầm một ly rượu đến ngồi cạnh cô và nhẹ nhàng hỏi:

“Sao trông em có vẻ nhiều tâm sự vậy.” Đồng thời anh đưa ly rượu ra để cô cầm.

“Anh nhìn ra sao?” Cô ngạc nhiên không biết vì sao anh lại nhìn ra.

“Tại sao không chứ? Em là vợ anh thì em nghĩ gì anh chả biết.” Anh có một sở thích hơi khác người đó là trêu cho tức hoặc là trêu cô đến đỏ mặt vì ngại ngùng.

“Từ lúc nào mà anh sến thế hả?” Cô ngạc nhiên vì độ sến sẩm này của anh mà hỏi lại.

“Từ lúc yêu em đấy.” Lúc này thì đúng là cô đã cạn lời với anh rồi đó. Người gì mà toàn thích đi trêu người khác không vậy.

“Tôi đang thắc mắc tại sao anh không nói thẳng ra về việc này mà phải tạo bất ngờ. Chúng ta cũng chỉ là quan hệ hợp đồng thôi mà. Mấy hôm nữa về rồi ký vào bản hợp tác 6 tháng, hết 6 tháng chúng ta cũng chỉ là người xa lạ. Sao anh phải tốn công tốn sức vì tôi như vậy để làm gì?”

“Em vẫn nghĩ anh thích em là đùa à? Nếu anh thích em là giả thì anh sẽ không tốn công vào những việc này đâu. Nếu là người khác thì họ sẽ nhận được những đặc quyền này như em đâu. Thay vào đó chỉ là chữ ký vào bản hợp đồng và thôi. Anh cũng sẽ không bận tâm đến họ như em đâu.” Có lẽ cô vẫn đang không tin những việc đó là thật và chỉ coi nó là đùa. Cô vẫn đang rất chăm chú nghe những gì anh đang nói.

“Em với anh có với nhau không?” Anh mạnh dạn cá cược cùng cô.

“Cá gì?”

“Trong 6 tháng em có thích anh hay không? Nếu không thì hết 6 tháng anh và em sẽ ly hôn còn nếu em có thì bản hợp đồng sẽ tự động chấm dứt và chúng ta là một đôi vợ chồng thực thụ. Được chứ.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!