Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

Trong lúc trò chuyện, họ đã đến được phẫn trên của thị trân, ngôi nhà ở đó tốt hơn nhiều so với ngôi nhà bên dưới, hơi giống một khu biệt thự lớn nhìn ra biến!

Khi Lê Vân Vân đến gân, cũng cỏ một vài người ở cửa, họ đế ngực trần và cầm súng, đang ngồi cạnh cửa vả hút thuốc. Bèn trong trang viên, cũng có một số người đứng tụm năm tụm ba, hoặc là cả đống người tụ tập với nhau.

Họ đang chơi với nhau, nhìn thấy mấy người Lê Văn Vân bước vào, có mấy người lộ ra một chút hứng thú trên mặt.

Đi qua nhiều hành lang, họ bước vào một đại sảnh được trang hoàng lộng lẫy.

Nơi này có vẻ hoàn toàn khác với nơi tồi tàn bèn ngoài. Mà bèn trong này thì ít người hơn và yẽn tĩnh hơn rất nhiều!

“Mẹ nó, tẽn cướp biến này biết hướng thụ thật chứ.” Cố Bạch nhìn xung quanh.

“Anh đang nhìn cái gì vậy?” Lý Thu hỏi.

‘Tôi đang xem áp trại phu nhân có xinh không.” Cố Bạch cười nói.

Lúc nãy, bọn họ rẽ một góc đi đến bẽn kia đại sảnh, nhìn thấy cánh tượng bẽn trong, khóe mỏi Lẻ Văn Vân không khói hơi cong lên.

Trong đại sánh phía sau góc, có một cái bàn trông giống như một hội trường.

Đối diện bàn là một chiếc ghế sofa da hổ, trên ghế sofa có một người đàn ông tráng trẻo cường tráng ngồi trên đó. Trên người anh ta cũng mặc một bộ chê’ phục đặc biệt, có phần giống quân phục.

Trước mặt anh ta có mấy khấu súng, chân đế trẽn bản, đối diện là mấy người đàn ỏng mặc vest và đi giày da, đú loại màu da.

Trời má, mấy người này, nhà giàu nha!” Cổ Bạch kinh ngạc thốt lên: “Chiếc đồng hồ này và bộ vest này đều là hàng cực phẩm/’

Anh ta biết khá nhiều về những thương hiệu này.

Người đản õng trâng trẻo ngòi đó, nghe được lời nói của cố Bạch thì sự tức giận hiện lên trên mặt anh ta. Anh ta gầm lèn gì đó với Lê Văn Vân.

“Anh đang nói cái con mẹ gì thế? Nói gì mà như vịt kêu, không hiếu gì hết.” Cố Bạch nói không nên lời.

Lúc này, Lý Kim Minh bất lực nói: “ông chủ của họ bảo anh đừng nói nữa và im lặng đi.”

Cố Bạch nhưỡng mày, vừa định nói gi đó, Lẽ Vàn Vân đã kéo anh ta lại.

Anh ta hừ lạnh một tiếng, người áo đen mang theo Lê Văn Vân

chạy tới bèn cạnh ỏng chú da trâng nói vài câu. ông chú da trâng nhìn đám người Lê Văn Vân vô cùng hứng thú, sau đó nói vài câu với những người bên cạnh.

Một vài người cầm súng đi tới và vẫy tay với những người ngồi phía trước, những người đó nom nớp lo sọ đứng dậy khỏi ghế, ròi họ bị ép và đi về một hướng!

Lúc này, ông chủ da trâng nhìn về phía Lê Văn Vân và những người khác, mím cười rồi nói.

Điều khiến Lẽ Vãn Vân ngạc nhiên là lần này, ông chú da trắng nói bầng tiếng Anh. Anh ta chộp lấy một khấu súng trên bàn, nghịch nó trong tay: “Các anh đến đây mua đồ à? cân mua gì? Tôi nói trước, giá ở đây cao hon bên ngoài rất nhiều!”

Vẻ mặt của Lê Văn Vân hoi thay đồi, sau đó nhìn về phía thuyền trưởng.

Thuyền trướng trỏng khá binh tĩnh. Anh ta lấy ra một cuốn số và bình tĩnh đưa qua.

Tuy rầng anh ta rất khách khí, nhưng dù sao anh ta cũng đi ra từ khu Tội Ác, cũng thuộc tiêu chuẩn đỉnh cấp, cho nên cũng không có gì quá thấp kém.

Tất nhiên, anh ta có thể coi là đang cố gắng không gây ra rắc rối nếu có thế.

Ông chủ cầm lấy cuốn số, xem xét rồi nhếch mép cười nhẹ nói: “Cần nhiều nhu vậy à?”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!