Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

“Xoạt xoạt!”

Đồng thời, hai thanh đao trong tay Ellen Hibbert lìa làm đôi, đao đặc chế của Người Gác Đêm bị một đao của Lê Văn Vân chém đứt.

“Chết đi!”

Ánh sáng lạnh sắt loé lên trong mắt Lê Văn Vân, trường đao chém xuống, kéo rách luôn cổ họng của Hibbert.

Người Gác Đêm hệ Europa, hạng sáu của Thiên Báng – Ellen Hibberttửvong!

Ánh mât của Lê Văn Vân chậm rãi nhìn sang Giản Hưng và Lục Khiêm, khoé miệng ngoác ra: “Đến các người rồi.”

Ánh mát anh nhìn thẳng Giản Hưng và Lục Khiêm, chính xác mà nói là nhìn vào Giản Hưng!

“Mỗi một số 0 Người Gác Đêm đều có nhiệm vụ, chính là giết chết anh, là phản đồ của Người Gác Đèm Hoa hệ, hôm nay anh cũng tới ngày tàn rồi.” Lê Văn Vân lạnh lùng nói.

Giản Hưng vừa chống đỡ đao Phá Không vừa cần răng nói: “Lê Văn Vân, anh không thể giết tôi!”

“Haha!” Lê Văn Vân cười nhẹ một tiếng, đao Vô Danh trong tay

lật ngang lại, ánh mặt trời chiếu lên đó một đường ánh sáng mờ, anh lạnh lùng nói: “Không thế giết anh, trước kia anh cứ trốn chui nhủi, biệt danh Ẩn Giả, anh nói xem anh muốn trốn thì trốn đàng hoàng vào, bây giờ ló đầu ra tác oai tác quái thì khác gì tự tìm chết?”

“Ông già kia cũng không mong cậu giết tôi!” Giản Hưng cắn răng nói.

“Tên anh ở Người Gác Đêm đã ô uế lắm rồi.” Lê Văn Vân nói.

Nói rồi anh cầm chắc thanh đao trong tay!

“Kết thúc rồi!” Ngay lúc này, một giọng nói vang lên, đồng thời một bóng người cũng nhanh chóng đáp xuống nóc nhà bên cạnh Lê Văn Vân, chính là Hodges!

“Lê Văn Vân, đã chết hai mạng siêu cấp rồi, nhiêu đó đủ rồi!” Hodges đứng trên nóc nhà, nhìn xuống dưới, bình tĩnh nói.

Lê Văn Vân cau mày: “ông đứng về phía chúng sao?”

“Không phải là chia phe phái gì, tôi chỉ cảm thấy chết mất hai mạng siêu cấp là đủ rồi, trên thế giới này mà đến mức siêu cấp thì cực ít, giết một người tức là ít đi một người.” Hodges nói.

“Thành chủ, cứu tôi!” Lục Khiêm thấy Hodges xuất hiện như thế nhìn thấy cọng cỏ cứu mạng!

Nội tâm ông ta lúc này cũng tuyệt vọng lắm.

Bốn chọi một!

Kết quả bây giờ bị giết ngược lại cả mấy người.

“Ồ!” Lê Văn Vân cầm thanh đao, đồng thời cũng hơi nheo mát lại: “Người ở đây không ai chạy được. Lục Khiêm hay Giản Hưng cũng như nhau, kể cả Bùi Nghênh Tùng, càng phải tan thành tro bụi!”

Nói rồi, anh ngẩng mặt nhìn Hodges: “Nếu ông muốn ngăn chặn thì tôi sẽ chiến tới chết với ông thì thôi!”

Lê Văn Vân nhìn Hodges, giọng điệu chắc nịch.

Hodges biết tính cách của Lè Văn Vân, nếu ông ta thật sự muốn ngăn cản, rất có khả năng Lê Văn Vân sẽ liều mạng với ông ta.

Tất nhièn là ông ta không sợ rồi.

Đúng lúc này, Minh Sùng cũng nhảy xuống, anh ta nhìn Lê Văn Vân, cau mày nói: “Lê Văn Vân, cậu hãy giao Giản Hưng cho tôi, tôi sẽ dẫn anh ta đi gặp lão già kia, cậu đã không còn là Người Gác Đêm nữa, nên không có nghĩa vụ phải giết Giản Hưng, hơn nữa dù gì Giản Hưng cũng được Trác Nhất Minh nuôi dưỡng, nên Trác Nhất Minh có rất nhiêu điêu muốn hỏi anh ta.”

Lê Văn Vân cau mày nhìn Minh Sùng, rồi gật đầu đáp: “Được thôi!”

“Anh cũng muốn quản hai người này à?” Dứt lời, Lê Văn Vân chỉ về phía Lục Khiêm và Bùi Nghênh Tùng.

Bây giờ Bùi Nghênh Tùng vẫn đang bị Hoàng Thi Kỳ áp chế một cách gắt gao, nẻn vẻ mặt sốt sáng và tuyệt vọng.

Ồng ta biết, có lẽ hôm nay ông ta sẽ phải bỏ mạng tại đây.

Không phải là vì bọn họ đã đánh giá thấp Lê Văn Vân.

Mà là tốc độ tiến bộ của Lê Văn Vân đã khiến ông ta thật sự cảm thấy tuyệt vọng.

Ồng ta hơi không cam tâm, muốn trốn đi, bởi vì ông ta sợ chết,

ông ta đã trốn đông tránh tây nhiều năm như vậy, ai dè bây giờ lại chết tại đây, nên ông ta không cam tâm.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!